ÁNH SAO CHIỀU - Trang 265

- Vài phút nữa tôi sẽ xuống đấy - Alex hứa với Mark như thế, nhưng mãi

gần đến 2 giờ cô mới rời công việc được, vì có một ca bệnh khẩn cấp. Sau
khi xin lỗi vì sự chậm trễ này, Alex hỏi ngay: Má của anh ấy đâu rồi?

- Vẫn còn trong phòng với anh ấy, gần một tiếng đồng hồ rồi - cả hai

không biết đó là tín hiệu tốt hay xấu. Nhưng Alex thông cảm với bà. Dù đã
33 tuổi, Jimmy vẫn là cậu bé thân yêu của bà, và tâm trạng bà cũng chẳng
khác gì những bà mẹ khắc khoải ngồi chờ ở khu cô làm việc hàng ngày.
Alex nghĩ chắc bà đang đau lòng lắm.

- Tôi không muốn vào quấy rầy bà - Alex thận trọng nói. Nhưng do sự

thúc giục của Mark và Taryn, cô đã vào trong phòng, tự nhủ sẽ rút lui ngay
nếu thấy sự có mặt của mình không thích hợp lắm. Cô đã vô cùng ngạc
nhiên trước những gì nhìn thấy. Trước mặt cô không phải là một bà cụ mà
là một thiếu phụ nhỏ nhắn, hãy còn trẻ, chỉ độ 50 tuổi và rất hấp dẫn. Với
mái tóc đen buộc lại thành đuôi ngựa, mặt không trang điểm, trông bà còn
trẻ hơn số tuổi đó nữa. Từ Boston qua, bà chỉ mặc chiếc quần jean, áo thun
dài tay, cổ ôm màu đen, và ngoài cái thân hình mảnh mai hơn, đôi mắt lớn
và xanh thay vì nâu sẫm, trông bà giống hệt Jimmy.

Bà đang đứng yên cạnh đầu giường, dịu dàng trò chuyện với con như

Alex làm lúc sáng và chợt nhìn lên khi Alex bước vào. Bà nghĩ cô là một y
tá hoặc là một bác sĩ, vì tất cả đều cùng mặc bộ đồ bệnh viện và mang dụng
cụ như nhau, nên đã đưa mắt nhìn lên máy kiểm soát rồi nhìn qua Alex hỏi
vẻ hoảng hốt:

- Có gì trục trặc chăng?

- Không, tôi xin lỗi... Tôi là bạn của Jimmy... Tôi làm việc ở đây. Chỉ ghé

lại thăm anh ấy thôi - Valeria O'Lonnor buồn bã nhìn cô. Hai người phụ nữ
nhìn nhau một lát, rồi bà quay lại tiếp tục thì thầm chuyện trò với Jimmy.

Khi nhìn lên lại, thấy Alex vẫn còn đó. Bà nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.