ÁNH SAO CHIỀU - Trang 268

- Thật cảm động! Giọng Coop có chút mỉa mai - Em không nghĩ mình đã

đi hơi quá xa sao, Alex? Anh ta không phải là bồ của em mà - Câu nói với
giọng ghen tuông không đúng chỗ và hoàn toàn không thích hợp vào lúc
này của Coop, thật vô thức và xúc phạm. Alex ngỡ ngàng không buồn đáp
lại, cô chỉ nói gọn:

- Em sẽ về nhà sau.

- Có lẽ Taryn sẽ đi xem xi-nê với em vậy - câu nói có vẻ hờn dỗi của ông

làm Alex cảm tưởng như có một làn hơi lạnh thấm qua người. Thái độ của
ông chẳng khác gì một đứa bé hư hỏng, không phải một người đàn ông đã
trưởng thành. Nhưng đôi khi, Coop là một đứa bé thật, và đó cũng là một
phần tạo nên sức quyến rũ của ông.

- Em chắc cô ấy sẽ không đi đâu, nhưng anh cứ hỏi thử. Sẽ gặp anh xong

- cô nói xong rồi gác máy, lòng cảm thấy buồn phiền trước phản ứng ấy của
Coop.

Cô xong phiên trực lúc 6 giờ, và lúc xuống bên dưới thì Mark và Taryn

cũng vừa rời nơi đó. Bà mẹ của Jimmy đang lặng lẽ ngồi ở phòng chờ.
Trông bà có vẻ trầm tĩnh nhưng buồn bã. Với bà, ngày hôm ấy cũng là một
ngày dài với mẩu tin chấn động về đứa con trai và chuyến bay dài từ Boston
sang. Nhưng trước mắt cô là một thiếu phụ trầm lặng, có bản lĩnh và khiêm
nhường. Alex đề nghị kiếm cho bà một tô súp, xăng uých hay một tách cà
phê.

Bà Valeria mỉm cười nhìn cô nói:

- Cô tử tế quá, nhưng tôi chẳng ăn gì được. Sau cùng bà cũng đồng ý ăn

một miếng bánh xốp và một chén súp. Alex mang đến từ phòng ăn của các
y tá - Thật may là có cô thông thuộc khu này - bà cầm chén súp từ tay Alex
nhấp từng hớp - tôi thật không tin được chuyện này sẽ xảy ra. Jimmy đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.