ANH SẼ CƯỚI EM THÊM NHIỀU LẦN NỮA - Trang 167

xa dần, xa dần. Xa đến mức bạn cảm thấy người đó thành người quen sơ.
Thì bạn sẽ hiểu tâm trạng của tôi lúc này.

Có một cảm giác không hẳn là cảm thấy bị bỏ rơi. Vì nó tồn tại song song

với sự bất lực trong bạn. Bạn muốn người đó sẽ vẫn như ngày xưa với bạn
nhưng bạn lại nhận ra rằng cuộc sống của hai người đang càng lúc càng
khác nhau. Sự quan tâm của hai người đang càng lúc càng khác nhau. Ban
đầu, bạn nghĩ rằng vì cả hai đều bận bịu mà thành ra thế. Nhưng rồi những
câu chuyện hai người nói với nhau, cứ nhạt nhẽo đi. Và bạn nhận ra rằng,
tình cảm giữa hai người đã có vấn đề. Và bạn nỗ lực để lấp đầy khoảng
trống giữa hai người. Nhưng bạn cũng nhận ra rằng người kia không hề
quan tâm đến việc bạn đang nỗ lực lấp đầy khoảng trống đó thế nào. Bạn sẽ
thở dài chứ? Thở dốc một hơi và thả xuôi hai tay trắng trơn.

Đã có bao nhiêu tình bạn chết đi như vậy?

Nếu đó là tình yêu, cái chết của một tình yêu chỉ đau đớn một lần dù âm

ba vọng mãi.

Nhưng nếu đó là tình bạn, một tình bạn sinh tử chi giao thì đau đớn chẳng

phải một lầm, âm ba vọng chẳng có dư vị ngọt ngào như với tình yêu thuở
cũ. Phải vì tình bạn chết thảm khốc hơn tình yêu chết?

Tôi không biết.

Tôi chỉ thấy rằng lòng tôi lại có thêm một khoảng trống nữa. Rộng hoác.

Đau đớn. Và ngơ ngác cả một phần trong tôi.

Đau đến không còn cảm giác đau nữa.

Chợt lòng chỉ muốn ngưng lại, nằm lăn ra, lãn công với trí óc.

Muốn ai đó khoét trắng khoang ký ức về tình bạn này.

Để không nhớ nổi một thời đỏ lửa như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.