ANH SẼ CƯỚI EM THÊM NHIỀU LẦN NỮA - Trang 88

bây giờ. Vì khi đó, ta ít tha thứ để mất hơn bây giờ, ít thứ để sợ mất hơn bây
giờ. Vì khi đó, sự phân biệt đúng sai đơn giản hơn bây giờ nhiều. Vì khi đó,
ta chưa bị thói phân tích khiến cuộc sống lẽ ra rất đơn giản song lại trở
thành phức tạp đến kinh khủng chỉ bởi thói quen phân tích, toan tính, nhìn
trước, ngó sau. Khi đó, nỗi sợ hãi chỉ dừng lại ở những điều thấy được, sờ
vào được, cầm lên được thay vì sợ hãi những điều vô hình như bây giờ.
Ngày xưa, ta nghĩ về ma chỉ đơn giản là người không có bóng hắt xuống
đường. Ma chỉ đơn giản là le cái lưỡi đỏ quạch, mắt lồi ra. Còn bây giờ, ma
giống hệt người, ma sống cùng người, ma mãnh, ma quái, ma cô... Bởi vì
càng lớn, càng hiểu biết, ta sẽ càng có cảm giác mất an toàn.

Những ngày xưa ấy.

Lung linh lắm! Huyền hoặc lắm!

Như mối tình đầu trong veo.

Như những buổi chiều mướt mồ hôi chạy nhảy.

Như những buổi cà phê đẹp đến mê hồn vì những câu chuyện bè bạn chưa

dính mùi cơm áo gạo tiền.

Cho dẫu sau này, bây giờ, đôi khi giật mình khi vô tình gặp lại mối tình

đầu bụng lùm lùm già đau già đớn. Lòng cứ nghe đổ vỡ gì đâu.

Cho dẫu sau này, bây giờ, gặp lại những buổi chiều mướt mải mồ hôi thì

ta lại trách mắng con ta nghịch ngợm quá.

Cho dẫu có buổi cà phê nào đó có vui đến mấy vẫn lẩn khuất đâu đó

những tiếng thở dài, những ánh ămts bất thần và cả sự vội vã đứng dậy ra
về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.