Về đến nhà, mọi người đang vây quanh bác họ rất chú ý đến cô, nên
biết, thành tích học tập ưu tú giống như ở trên đỉnh cao của vương miện,
Thẩm Mộc Tinh ở trong nhà rất có địa vị, bác họ đối với cô gái xinh đẹo
này cũng rất yêu thích, càng không ngừng nói cho cô biết cuộc sống ở nước
ngoài tươi đẹp thế nào.
Thẩm Mộc Tinh khéo léo đối đáp lại, khiến bác ngày càng hưng phấn,
cuối cùng mở túi du lịch ra, đưa cho cô một loạt những đồ trang điểm của
các nhãn hiệu nổi tiếng.
Buổi tối, Thẩm Mộc Tinh mang theo túi to ra cửa, xa xa trông thấy
cửa hàng may chỉ còn lại một nửa ánh sáng, ánh sáng bị hàng rào che
khuất, sau cùng chỉ còn lại một chút của bên trên hắt xuống.
Thẩm Mộc Tinh mau bước qua, đứng ở đó nhìn qua khe hở của hàng
rào.
Hai cánh tay của anh nâng lên, đang muốn tiếp tục đặt hàng rào, lúc
nhìn ra ngoài lại hơi kinh ngạc.
"Đóng cửa?" Thẩm Mộc Tinh cong đuôi mắt cười cười.
"Ừ, có việc?"
Tay của anh ngừng ở giữa không trung.
"Cho anh cái này, tôi nói rồi, ân tình của anh tôi sẽ trả!"
Thẩm Mộc Tinh đem túi to nhét vào tay anh, anh nhận lấy.
"Đây đều là váy tôi mượn ở chỗ bác tôi, bác là người giàu có ở nước
ngoài về, có rất nhiều váy hàng hiệu, anh xem có thích không?”
Anh lấy một món từ trong túi ra, đôi mắt liền sáng lấp lóe.