ANH SẼ MÃI YÊU EM NHƯ VẬY! - Trang 350

khác cô không biết chỗ nào không hiệu nghiệm, lại cảm thấy mình có lỗi
với người ta, cô khuyên cô ấy dứt khoác chia tay, quay đầu lặng lẽ hòa
thuận với người nhà, cuối cùng vẫn rầu rĩ không dứt.

Thẩm Mộc Tinh uống một ngụm rượu Thiệu Hưng, đè ép tức giận,

nói: "Rút cuộc là ai bạc tình bạc nghĩa hả?"

"Lúc trước nói rời đi là anh ta! Không liên hệ cũng là anh ta! Một năm

hai năm ba năm bốn năm năm năm! Chúng ta! Sáu năm bảy năm tớ không
đợi thì là tớ bạc tình bạc nghĩa! Dựa vào đâu tớ không thể bắt đầu cuộc
sống mới của mình! Dựa vào đâu tớ không thể đi yêu người khác? Nếu như
anh ta không trở lại, tớ sẽ không sống được đúng hay không?"

"Có phải hay không thì phải chờ đến khi tớ già bảy tám mươi tuổi đi,

đột nhiên một ngày nào đó cháu gái ôm tro cốt của anh ta và di vật tới tìm
tớ, nói người đời này ông của tôi yêu nhất là bà, sau đó tớ cảm động đến rơi
nước mắt, đây mới gọi là tình yêu đích thật, thật sao?"

Thẩm Mộc Tinh nói không dứt câu này, thở hổn hển, đầu bên kia điện

thoại lặng ngắt như tờ.

Hơn nửa ngày, giọng Chung Lâm thận trọng truyền đến:

"Mộc Tinh... Hình như cậu nói không phải tớ... Cậu sao rồi?"

---

Cuộc sống của Thẩm Mộc Tinh không vì Nghiêm Hi Quang trở về mà

thay đổi gì.

Tiểu Trịnh là một người đàn ông biết quan tâm, ngoại trừ Thẩm Mộc

Tinh bài xích tiếp xúc đối thân thể khiến anh ta không vui, thì hai người kết
giao coi như vui sướng thuận lợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.