ANH SẼ MÃI YÊU EM NHƯ VẬY! - Trang 432

Mọi người đều không nói.

Tim Lý Dung, bắt đầu nhảy lên bịch bịch, cô theo bản năng nhìn về

phía Nghiêm Hi Quang.

Nghiêm Hi Quang ngồi trên cửa xe gần nhất, hút một điếu thuốc,

giọng không lớn, rất kiên định nói: "Hôm nay ông dám dẫn các cô ấy đi,
chúng ta sẽ chết ở biên cảnh này."

Một câu, không cao không thấp, lại hết sức có trọng lượng.

Tất cả mọi người dùng ánh mắt kiên nghị đáp lại đầu rắn.

Bọn họ là đồng hương, bọn họ là bạn đồng hành, trên đường đi bọn họ

cùng ăn cùng ở, nương tựa lẫn nhau.

Với lại, bọn họ là người.

Đầu rắn cười lạnh một tiếng: "Vậy tao dẫn đi mặc đồ hồng, được

không?"

"Ai cũng không được." Nghiêm Hi Quang ngồi ở cửa cúi đầu, trầm

thấp nói.

Đầu rắn âm trầm, mày nhíu lại còn sâu hơn đêm tối, tâm lý Lý Dung

rất sợ hãi, cô cảm thấy đầu rắn âm tàn kia một giây sau sẽ nắm chặt cổ áo
Nghiêm Hi Quang kéo xuống xe đánh chết.

Nhưng mà đầu rắn không hề động Nghiêm Hi Quang, ông ta dùng con

mắt đảo qua mỗi người trong xe, giọng nói như ma quỷ tới từ địa ngục:
"Chúng mày không nghe lời, đúng không? Được, vậy đừng theo tao nữa.
Cửa ở chỗ này, chúng mày muốn chạy cứ chạy?"

Một cánh tay tráng kiện vừa dùng lực, soạt một tiếng cửa xe mở ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.