ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 155

Tống Khinh Dương thu lại vẻ mặt, “Được rồi, cám ơn anh.’’

Sau khi Tống Khinh Dương ra ngoài thấy trên hành lang dán danh thiếp

bác sĩ, anh nhanh chóng nhìn lướt qua.

Si Thanh Viễn, hai mươi tám tuổi, bác sĩ đang học.

Chử Duy Nhất đem chuyện mình tá túc ở nhà Tống Khinh Dương nói

cho Tiêu Tiêu, Tiêu Tiêu ở trong điện thoại hung hăng mắng cô một trận.

“Cậu là heo à? Đến bây giờ còn chưa hỏi rõ anh ta có bạn gái hay không,

cậu lại dám đến nhà anh ta để ở?’’

Chử Duy Nhất ờm ờm mà không lên tiếng.

“Chử Duy Nhất, cậu là nai con đụng loạn à? Bây giờ tớ càng ngày càng

hiếu kỳ, Tống Khinh Dương kiểu nước gội đầu này rốt cuộc dạng gì?’’

Chử Duy Nhất hít sâu một hơi, “Chỉ là ở bên anh ấy đặc biệt an tâm, cảm

thấy thật thoải mái.’’

“Chị ủng hộ cậu, nhưng mà mở to hai mắt quan sát cẩn thận thật tốt một

chút.’’

Chử Duy Nhất liền vội vàng hỏi, “Bà nội anh ấy nằm viện, cậu nói tớ

mua gì đi thăm đây?’’

“Gặp người lớn nhanh như thế à?’’ Rốt cuộc Tiêu Tiêu kinh hãi. “Chử

Duy Nhất, đã phát triển đến bước này, cậu vẫn giả bộ với tớ.’’

Chử Duy Nhất nghẹn từ, “Hiểu lầm, chỉ do hiểu lầm thôi.’’

Buổi chiều Tống Khinh Dương trở lại công ty, Trác Thiên đến tìm anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.