ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 156

“Cậu biết không? Không biết Sở Mặc thế nào dời sát đến Chu Mỹ Linh,

dự định mời cô ấy làm phim tuyên truyền văn hóa thành phố D.’’ Cho tới
trưa ngày hôm nay trên dưới công ty đều đang thảo luận việc này. Chu Mỹ
Linh là minh tinh điện ảnh nổi danh những năm 80, rất nhiều năm chưa
từng tái xuất hoạt động điện ảnh, nhưng mọi người vẫn nhớ kỹ bà ấy.

Tống Khinh Dương sắc mặt như thường.

“Không phải cậu đều biết chứ?’’ Trác Thiên cất cao dây thanh.

Tống Khinh Dương rót cho mình một ly nước, “Cậu ta có thể tìm được

Chu Mỹ Linh là bản lãnh của cậu ta.’’

“Cậu thực là một chút cũng chẳng lo lắng.’’ Trác Thiên bĩu góc môi, “Tớ

nói gần đây sao cậu kỳ quái như thế? Nhà cậu không phải là ở phía Đông
sao? Tan tầm cậu đều đi về phía Tây.’’

Tống Khinh Dương im lặng không lên tiếng, “Lấy kinh nghiệm.’’

Trác Thiên đi tới trước bàn làm việc của anh, hai tay chống ở trên bàn,

“Lúc nào cậu cũng không nói, cái gì đều giấu hết trong lòng ai biết được
chứ? Đến nói ra, bạn thân giúp cậu phân tích.’’

Tống Khinh Dương trầm ngâm nói, “Trác Thiên, nếu như người con gái

cậu thích có người thích rồi, cậu sẽ làm thế nào?’’

“Vừa lên đến đã mạnh mẽ đột ngột như thế, cô gái cậu thích kia thích

người khác?’’

Tống Khinh Dương lướt nhìn anh một cái.

Trác Thiên cười hắc hắc, “Cậu chắc chắn sẽ không chen chân. Tớ hiếu

kỳ là ai?’’

“Lần trước cậu thất tình, lần này sẽ không xui xẻo như vậy.’’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.