ANH TRAI EM GÁI - Trang 14

phải loại sắc nước hương trời. Tôi nghĩ gã đã mê em gái tôi như động vật
mê cỏ, đương nhiên là thấy Hồ Khả chẳng có gì đặc sắc cả.
Hà Tặc thích An An, nói tính cách của An An rất hợp để làm vợ cậu ta.
Đương nhiên khi cậu ta dám nói câu đó là đã chuẩn bị sẵn tinh thần để An
An cho một cái cốc vào đầu, kèm theo câu nói: “Anh ấy à, cẳng chẳng khác
gì que tăm”.
Hồ Khả có đôi mắt cong như vầng trăng khuyết. Lúc này, nàng chưa biết
đến sự hiện diện của tôi; khi đi ngang qua tôi, nàng hếch cái cằm thon nhỏ
lên đầy kiêu hãnh. Nhìn dáng điệu kiêu kỳ của Hồ Khả, chắc bạn không thể
nào tưởng tượng rằng, không lâu sau nàng đã trở thành người tình bé nhỏ
của tôi.
Đương nhiên đó là chuyện sau này.
Bây giờ Hồ Khả vẫn chưa biết đến sự tồn tại của tôi. Nàng đang hồ hởi nói
nói cười cười với anh chàng Vương Quân đen như củ tam thất. Tôi ngồi
trên sân vận động, lặng lẽ quan sát Hồ Khả. Cũng lạ, chỉ cần nhìn thấy
nàng là tôi không thể trấn tĩnh được nữa. Tôi thề sẽ đeo đuổi nàng đến
cùng, mặc dù hiện nay nàng kiêu hãnh như một con thiên nga.
Sau khi tan học, mấy đứa rủ nhau đi uống rượu, mãi hơn mười giờ mới về,
ai nấy đều chếnh choáng. Về đến phòng, phát hiện mấy chiếc quần lót ban
sáng để trên giường đã không cánh mà bay, tôi bỗng tỉnh hẳn rượu.
Tôi liếc nhìn hai cô em đang say sưa xem ti vi một cách đáng yêu.
Đúng lúc tôi cảm thấy mình đang bay lên chín tầng mây thì bỗng thấy cái
quần đó phơi ngay ngắn ngoài ban công. Một luồn khí lạnh chạy dọc sống
lưng. Ai đã động vào quần lót của tôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.