ANH TRAI EM GÁI - Trang 143

Đạo.
Liêu Văn Đạo bảo Chàng Béo bắt chước rất giống, nhưng không có nhạc
cảm như An An khóc lúc sáng.
Liêu nói” Em khóc như hát, lúc trầm lúc bổng, giàu nhạc điệu, có tiết tấu.”
“Tiết tấu nào? “ An An hiếu kì.
“Tiếng nước mũi em chảy.”
“Hà, anh có ác ý không đấy !”
“ Ha ha!” Liêu cười to.Chàng Béo cũng cười.Cười xong, Chàng Béo lại nói
với An An vẻ nghiêm túc.
“Cô bé , cảm ơn em, đã lâu lắm cậu ta không cười như vậy “ Chàng béo
nói, vẻ thật thà.
An An cảm động nhìn Liêu , đúng lúc anh ngẩng đầu nhìn cô.Họ hiểu, bây
giờ giữa họ không còn khoảng cách, họ sẽ không xa nhau nữa, bất chấp tất
cả.
An An cúi đầu ăn cơm, mắt ướt từ lúc nào.An An nói thầm trong đầu “ Em
cũng thế ! “
Sáng sớm hôm sau, khi Liêu Văn Đạo đi làm về lúc tinh sương, nhìn thấy
ánh sáng lờ mờ ở cửa sổ, biết đó là ánh sáng từ phòng ngủ của mình, cảm
giác thực bình yên.Liêu biết có một cô gái đang đợi anh theo cách riêng của
cô ấy.Sự mệt nhọc bỗng tiêu tan.
Ý định ban đầu vào nhà tắm một cái rồi đi ngủ, nhưng khi thấy An An nằm
trên đi văng, anh ngây người dừng lại , bước đến gần lay gọi An An dậy,
bảo vào phòng ngủ,cô vẫn lẩm bẩm như mê ngủ “ Không! Tôi đợi Văn
Đạo!”
Tuy nhiên, chân An An đã đi đến giường, giơ tay quờ quạng, cuối cùng đổ
ập lên giường, lập tức ngủ ngay.
Khi nhìn thấy An An nằm trên đi văng đợi mình, Liêu rất cảm động.Nhưng
vào nhà bếp anh còn cảm động hơn.Thì ra An An đã dậy từ lúc năm giờ
sáng, nấu xong bữa sáng chờ Liêu, một bàn đầy thức ăn.
Liêu hôn nhẹ vào mắt An An, cô không biết nhưng lại cười trong mơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.