ANH TRAI EM GÁI - Trang 145

“ Chị em sinh đôi, chị em như hoa, tương thân tương ái không rời xa.” Đó
là mấy câu hát mẹ dạy hai chị em thủa nhỏ.
An An có thể ghi nhớ từ rất sớm.Những chuyện để lại ấn tượng sâu sắc,
ngay từ khi bốn tuổi cô đã nhớ rõ.Đôi khi còn nhớ cả hành động, cả cảm
giác của mình lúc đó, thậm chí cả thời tiết lúc ấy, như vừa mới hôm qua
thôi.Ví dụ như bước ngoặt tình cảm lúc năm tuổi.Mẹ nói đó là tai nạn
không tránh được.Khi nói câu nói đó, mẹ quay đi lau nước mắt.Còn nhỏ,
học tập làm văn thường mô tả ánh mặt trời màu vàng rực, chiếu muôn
nơi.Nhưng An An lại luôn cảm thấy ánh mặt trời rất ảm đạm và nhức mắt,
sau cái mùa hè năm ấy.

Những cặp sinh đôi sở dĩ được yêu thích là bởi vì họ có ngoại hình giống
hệt nhau, quần áo, trang phục cũng y hệt nhau.

An An và Mai Mai đều xinh đẹp, đáng yêu, đi ngoài đường luôn thu hút sự
chú ý của người khác.

Tình yêu của cha mẹ luôn được phân đều cho cả hai, không để cho một đứa
tủi thân, sợ nó mất một phần tình yêu.Vậy là hai cô gái nhà họ Dương lớn
lên khỏa mạnh trong tình yêu thương , chăm sóc vô bờ của gia đình.

Cô chị Mai Mại bẩm sinh khôg nói được, từ nhỏ đã biết học cách lặng lẽ
ngồi bên người khác.Có thể cô là một mạch nước ngầm trong suốt.
Mẹ đã mời giáp viên chuyên dạy thủ ngữ cho Mai Mai, và dùng mọi cách
để giúp con gái rèn luyện khả năng giao tiếp bằng ngôn ngữ, cố gắng rèn
luyện con gái chỉ bị câm mà không bị điếc.

Cô em An An hoàn toàn bình thường, nghịch ngợm, vui tươi như mọi đứa
trẻ khác.Câu kinh điển nhất mà An An thích nói khi có khách đến chơi nhà,
đó là thầm thì một cách bí mật vào tai họ “ Cháu và chị là sinh đôi đấy,
cháu dám chắc là bác không thể phân biệt nổi ai là chị, ai là em !”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.