ANH TRAI EM GÁI - Trang 163

ánh mắt rất đáng sợ.
Sau khi luyên thuyên một hồi về những chuyện tầm phào ở trường, An An
nhìn thấy rổ bánh chưng trên bàn, nói to “ Ha ha, quả nhiên mẹ đã gói bánh
chưng!” Vừa nói cô vừa nhảy chân sáo đến cạnh bàn, cầm một chiếc hỏi “
Anh có ăn không ?”
“Không, anh ăn nhiều rôi, bánh này chắc mẹ phần em đấy .”
“Ha ha , hèn chi cái nào cũng to đại tướng ! “An An vội vàng bóc bánh,
đưa lên mồm cắn, quả nhiên ngon không thể tưởng tượng, cô nhắm mắt, gật
gù khen “ thế mới biết ở nhà sướng thật !”
“Mình sung sướng đến phát điên lên mất . “ An An thật thà lẩm bẩm.
Dương Dương nhìn cô em em gái ăn ngấu nghiến, hỏi “ Mấy trăm năm em
chưa ăn cơm rồi?” bỗng nhiên thấy thương em gái phải ăn cơm tập thể, làm
sao bằng cơm mẹ nấu. Ngắm nhìn cô em gái hồi lâu, anh phán :
“ An An , hình như em đen đi nhiều thì phải.” Dương Dương bê cái ghế
đến ngồi cạnh em gái.
…..
“An An, trường em có nhiều cô xinh không?”
….
“Này nói thật đi, em có bạn trai rồi phải không? “
….
Dương Dương cốc mấy cái vào đầu cô em gái đang mải ăn không thèm đáp
lời anh “ Này ! Anh đang nói với em đấy nhóc a, !”
“@#$...%Yo!” An An mồm đầy bánh, đầu bị cốc đau điếng mới lẩm bẩm
phát ra một tiếng.Hai anh em đang vui đùa thì mẹ và chị về.
“ Mẹ ! “ An An reo lên chạy ra ôm chặt lấy mẹ, mấy tháng chưa gặp , tiếng
gọi thân thương vang lên khiến chính cô cũng thấy cảm động . An An nép
vào mẹ, muốn cuộn tròn trong lòng mẹ làm nũng thoải mái.
“Ô, sao con lại ăn bánh của chị?”
Không ngờ câu đầu tiên của mẹ lại là câu quở trách.
Gần trưa, mẹ bắt đầu to tiếng phàn nàn. Có lẽ đó chỉ đơn thuần là câu hỏi
bình thường nhưng đối với đứa con xa nhà đang khát khao tình thân thì đó
trở nên gay gắt như lời quở trách chăng? An An tủi thân hỏi lại “ Ý mẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.