ANH TRAI EM GÁI - Trang 165

không quay đầu lại.
“ An An ! Đừng đi ! “ Anh trai gọi với, toan đuổi theo.
“Quay lại, không cần đuổi theo, cứ để cho nó dỗi, nó lớn rồi, bắt đầu cự lại
mẹ đấy.Mẹ là mẹ nó, nói mấy câu không được hử “” Mẹ ngăn con trai,
nhưng mắt nhìn ra ngoài vẻ lo lắng
“Nhưng nó chạy mất rồi ! “ Dương Dương lo lắng hét lên , sợ em dỗi bỏ đi
ngay . Ban nãy đã thấy nó như sắp khóc.Mẹ lại nói “ Mẹ đẻ ra nó lại không
hiểu nó ư? Nó chỉ thế thôi, không sao đâu! Chưa biết chừng ty nữa nó quay
về, lúc ấy sẽ phải cho nó một trận, người lớn nói mấy câu đã không chịu
được , nuôi nó làm gì? “ Mẹ bực tức ngồi phịch xuống giường .
“Nhưng mà, mẹ nói quá lời. “ Dương Dương bênh vực em.
“Quá lời, sao mẹ lại nói quá lời? Mẹ nói vậy chỉ tốt cho nó, sau này nó biết
cách cư xử, con còn bênh nó? Sau này lớn lên mà cứ giữ cái tính khí ấy,
làm sao nó trụ được trong xã hội…” Dương Dương thấy mẹ đã già không
muốn nói nhiều, chỉ nói “ Con đi tìm em. “ , rồi bỏ đi.
Trong phòng chỉ còn Mai Mai, mẹ vẫn tiếp tục nói, thấy không có ai tiếp
lời, mất hứng, lát sau thì thôi.Lại tiếp tục làm việc nhà.
Mai Mai ngẩng đầu, nhìn thấy ở bậc cửa có một dấu tròn ướt, to bằng đồng
xu, giống như đóa hoa nước hé nở - đó là nước mắt An An lúc lao ra khỏi
nhà – một giọt nước mắt to , tủi hờn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.