ANH TRAI EM GÁI - Trang 166

Tào Đình

Anh Trai Em Gái

Sưu tầm: CTT

Chương 27

Đêm đổ máu

An An lao ra khỏi nhà. Nỗi tủi thân không có chỗ trút, đành đá lung tung
vào cây cỏ ven đường, nước mắt như mưa, cô dùng cùi tay lau.

Cô nghĩ mình từ nhỏ đến lớn luôn phải chịu thiệt thòi, ấm ức. Chị rất đáng
thương, chị bị câm, mọi chuyện đều phải nhường nhịn…. Nhưng mẹ ơi, sao
mẹ không hiểu cho con? Mẹ có biết tâm tư của con không?

Nước mắt rơi càng mau.

An An khóc cho đến tận bến xe, cô dứt khoát lên xe trở về thành phố, trở
về trường học. Ngồi trên xe, An An cay đắng nghĩ, mới sáng nay mình còn
háo hức về nhà, chưa được hưởng chút không khí đoàn tụ vui vẻ lại phải
hấp tấp ra đi, lòng càng thêm tê tái, nước mắt cố nén đã lại trào ra. Mới đầu
chỉ lặng lẽ rơi nước mắt, về sau càng nghĩ càng thấy tủi, cô gục đầu xuống
bàn nức nở, mặc những ánh mắt xa lạ đang tò mò ngó nghiêng. Mới tám
giờ tối, xe đã đến thành phố. An An không muốn trở về trường. Còn nhớ
lúc sáng, khi háo hức về nhà, cô đã khoe với mọi người tài gói bánh chưng
của mẹ, còn hứa sẽ cho mọi người thưởng thức.

Nhưng… bây giờ… An An đi trên phố, giống trẻ lang thang, mặt đầy nước
mắt và bụi đường.

An An đi lang thang khắp thành phố, miệng nhâm nhi que kem, lưng khoác
ba lô to tướng, lê từng bước giết thời gian. Vô tình đến khu vui chơi lớn
nhất thành phố, trong đó vẳng ra tiếng nhạc cuồng nhiệt và tiếng nói cười
đàn ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.