ANH TRAI EM GÁI - Trang 18

không?”
Tuy nhiên, đi cùng với hoa khôi trong trường sẽ thu hút rất nhiều ánh mắt –
cám dỗ đó khiến tôi không nghĩ nhiều nữa.
Hồ Khả là hoa khôi. Cô ấy rất đẹp. cô ấy đang đi bên tôi; gã trai đi cạnh cô
ấy là tôi lúc này đang cảm thấy mát rượi trong cái nắng oi ả của mùa hè
Trùng Khánh.
Khi ra khỏi cổng trường, tôi chợt đề nghị: “Chúng ta đi ăn vằn thắn nhé, tôi
biết một nhà hàng vằn thắn rất ngon.”
Thực ra khi nói câu đó tôi cố gắng thận trọng hết sức; tôi sợ cái miệng cao
quý của Hồ Khả không quen ăn những thứ tầm thường như vậy. Không ngờ
nàng nói, thánh thót như chim: “Được đấy, ăn món đó đi!”
Tôi kinh ngạc, một tiên nữ mà lại thích món ăn bình dân này sao, trong
lòng càng thêm yêu mến. Khi một bát vằn thắn được đặt trước mặt Hồ Khả,
nàng ngơ ngác: “Thì ra đây là vằn thắn sao?”
Mấy tháng sau, khi đã là bạn gái tôi, nhớ lại chuyện đó Hồ Khả nói, lúc đó
nàng thật sự không biết vằn thắn là món gì, bởi vì nàng chưa từng nghe nói
tới món đó bao giờ.
Người Trùng Khánh gọi đó là món xào chay, người miền Bắc chúng tôi gọi
là vằn thắn.
Sau năm phút tôi đã giải quyết xong phần của mình, còn Hồ Khả vẫn chưa
động đũa.
“Thế nào, không hợp khẩu vị ư?” Tôi hỏi.
“À, không, từ nhỏ tôi không ăn xào chay.” Nàng nhìn tôi, vẻ bất lực, khiến
tôi vô cùng bối rối.
Tôi đành nói thực với Hồ Khả, hôm nay tôi không mang nhiều tiền, không
thể đãi nàng món ăn đắt tiền. Nói xong, để cứu vãn thể diện, tôi tiếp lời:
“Lần sau nhé, lần sau tôi sẽ bù cho bạn một chầu cơm Tây.”
Tôi nhìn Hồ Khả, nàng không nói gì. Tôi cực kỳ thất vọng. Tôi hoàn toàn
mất tự tin.
“Đương nhiên là với tiền đề còn có lần sau.” Tôi thận trọng tự trào.
Hồ Khả ngây người trong giây lát mới bật cười khiến tôi ngạc nhiên; cười
xong nàng nói: “Thà anh mời tôi một đĩa mỳ xào còn hơn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.