ANH TRAI EM GÁI - Trang 196

Hôm đó, Mai Mai không ra khỏi phòng, gõ cửa cũng không mở, sau An An
nói có lẽ chị đã ngủ.
Tôi vào phòng thu xếp quần áo, chuẩn bị tắm. “Anh đi tắm đây, An An, ngủ
sớm đi! Anh mệt lắm rôi!”, ở trong nhà tắm, tôi nói vọng ra.
Trong buồng tắm, suýt nữa tôi cho cọ nước bồn cầu vào bể tắm, may phát
hiện, kịp dừng tay.
Đang tắm, bỗng phát hiện mang nhầm áo phông, tưởng là áo ngủ. Tôi cầm
chiếc áo phông trắng tinh sạch sẽ, tai văng vẳng tiếng Hồ Khả, trong như
tiếng nước chảy: “Em rất thích anh mặc ấo phông trắng. vừa khoẻ vừa
sang!” Nàng thường nói với tôi như vậy khi chúng tôi sánh vai nhau trên
đường, sau đó là tiếng cười giòn tan, nàng nhí nhảnh khoác tay tôi, lại ghé
tai tôi thì thầm: “Anh rất đẹp trai, anh biết không, nhưng không được léng
phéng nhìn cô nào!…”
Tôi nhúng mặt vào bồn nước xà phòng, nước ngấm vào mắt cay xè, mãi
mới mở được. Nước từ đôi mắt đỏ ngầu chảy ra, tôi không dám gọi đó là
gì. Hôm đó tôi lên giường, lòng ngổn ngang, quá nửa đêm vẫn chưa ngủ
được.
Nửa đêm về sáng có mưa, sấm chớp dữ dội, cảm giác như thành phố rung
chuyển. Lòng tôi thắt lại. Có một thiếu nữ rất sợ sấm sét đã tặng tôi đoá hoa
tinh khiết của nàng cũng vào một đêm mưa gió như thế này.
Gần sáng, trời tạnh mưa, nhiệt độ hạ thấp. An An nhắc tôi mặc áo len, tôi
miễn cưỡng mặc thêm áo, lúc này mới thấy mùa thu thực sự đã về.
Mùa thu đến, lần này là đến thật. Đó là một mùa thu đa sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.