ANH TRAI EM GÁI - Trang 197

Tào Đình

Anh Trai Em Gái

Sưu tầm: CTT

Chương 31

Đêm không bình yên?

Cuộc sống vẫn phải tiếp tục, vẫn phải đi học. Tôi chưa đến mức chỉ vì mất
bạn gái mà thấy cuộc đời trở nên đen tối; tình yêu của tôi với Hồ Khả cũng
chưa mãnh liệt đến mức chết đi sống lại. Tôi vẫn ngủ gật trên lớp, thỉnh
thoảng không muốn đi học thì ở nhà chơi game với Hà Tặc. Bữa sáng vẫn
ăn hai quả trứng được Mai Mai bóc vỏ, mỡ bụng vẫn dày lên. Thời gian
vùn vụt trôi, khi chỉ có một mình nhìn thế giới đổi thay, mới thấy cuộc sống
của mình “xuôi chèo mát mái” hơn chán vạn người.
Trời lạnh dần. Mặt trời đôi khi cũng lấp ló sau đám mây, giống như mới từ
Bắc Băng Dương vượt qua băng giá về, không dám khoe khoang uy lực của
mình.
Sau cơn mưa, tôi mặc thêm áo. Mấy hôm trước còn mặc áo cộc tay. Mùa
đông đến đường đột quá!
Rất ít khi gặp Hồ Khả, thỉnh thoảng nhìn thấy nàng ở nhà ăn hoặc trong sân
trường, tôi cúi đầu đi qua, giả bộ không thấy. Đợi đi qua rồi mới quay lại
nhìn hình bóng quen thuộc.
Điều đáng buồn là ngày đầu tiên của tuần lễ Noel lại phải lên lớp, mà lại là
giờ tiếng Anh. Tôi không đi, cảm thấy mình như chim gãy cánh. Tôi được
tiếp thu nền giáo dục tiên tiến; tôi không thể tưởng tượng trong khi thiên hạ
đang cùng nhau thắp nến, hát và ăn bánh xung quanh cây thông Noel thì tôi
phải chịu đựng những bài giảng như đọc kinh của ông thầy già. Hôm sau,
nghe gã chịu trách nhiệm khóa cửa lớp kể lại, cả lớp không đi học, khi thầy
hùng dũng sải những bước kiêu hãnh vào lớp, lập tức sững người, lớp học
trống không. Tay học trò còn buông một câu khiến thầy giật mình: “Thưa
thầy, thầy có đi không, em phải khóa cửa lớp.”
Tết dương lịch, đêm bình yên dị thường như chỉ dành cho những cặp tình
nhân. Buổi tối, khi không khí tràn ngập mùi bánh mỳ và thịt nướng, đằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.