ANH TRAI EM GÁI - Trang 205

Tào Đình

Anh Trai Em Gái

Sưu tầm:Hà Thu

Chương 32

Thổ lộ

Đưa em vào bệnh viện làm thủ tục kiểm tra toàn phần. Chân phải và xương
cổ bị gãy tương đối nghiêm trọng, chấn thương sọ não nhẹ, còn may không
nguy hiểm đến tính mạng. Khi nhận được kết quả, tôi thở phào. Tôi nghĩ
rằng ông trời cũng linh thiêng nghe thấu lời cầu khấn của tôi. Trên đường
đến bệnh viện, tôi luôn miệng lẩm bẩm nếu Mai Mai có mệnh hệ nào thì
đều do thằng anh trai vô tích sự này.

Ngày hôm sau mẹ đã có mặt tại bệnh viện. Người cha bốn năm không gặp
cũng bất ngờ xuất hiện. Nghe nói không nguy hiểm lắm, ông thở phào nhẹ
nhõm. Mẹ khóc sướt mướt bên cạnh Mai Mai chưa tỉnh sau phẫu thuật. Mẹ
ngồi đó khóc, bịt chặt miệng không để bật ra tiếng, mắt đẫm nước, đăm
đăm nhìn con gái. Tôi bảo: “Mẹ mệt rồi, về nghỉ đi để con trông em”.
Nghe tiếng tôi, mẹ dường như sực tỉnh, cố hạ giọng, khe khẽ mắng tôi:
“Con làm anh thế nào vậy? Mai Mai dễ bảo như thế mà con vẫn không
trông nom cho tốt, sau này còn làm được trò trống gì?”.
Tôi cúi đầu không nói, mặc cho mẹ mắng.

“Mẹ, chuyện đã thế sao đã trách anh?”. An An thấy bất bình, lên tiếng bênh
vực tôi.
“Mẹ nói đúng, lúc đó con đã không trông em, mới để nó bị xe đâm”. Tôi
nói thực, nếu lúc đó tôi không nghĩ đến Hồ Khả thì em gái nhất định không
xảy ra chuyện.
Mẹ nghe An An nói vậy, nước mắt lại ứa ra, lát sau lại bật khóc thành tiếng.
“Ông trời vẫn chưa chịu tha cho nó, ông trời vẫn chưa chịu tha cho nó!”.
Mẹ rên rỉ: “Nó đã phải chịu bao nhiêu đau khổ. Bao giờ con tôi mới hết
khổ?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.