ANH TRAI EM GÁI - Trang 222

con, tôi thấy lòng dịu lai, nói với mẹ: “Con đưa An An về”.
Mẹ gật đầu nhắc chúng tôi đi đường cẩn thận.
Một giây trước khi rời phòng bệnh còn thấy Mai Mai vuốt vuốt bức hoạ với
ánh mắt đặc biệt dịu dàng, bình thản đến mức có cảm giác: tất cả không
liên quan đến nó. Nó thận trọng vuốt phẳng bức hoạ, ánh mắt đôn hậu, ánh
mắt đó đã lay động sợi dây đàn ở nơi sâu nhất trong lòng tôi, Mai Mai chỉ
là cô bé đáng thương.
Đòn cuối cùng đánh vào tâm hồn tôi khiến tôi nát lòng, giọt nước mắt to
tròn, long lanh như pha lê trào ra nơi khoé mắt nó, lăn chầm chậm, nặng
trĩu như nỗi đâu muôn thuở của kiếp người. Tình yêu có tội gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.