ANH TRAI EM GÁI - Trang 27

cởi mở như lúc đến.
Có phải cô ta là cô gái ngây thơ, suốt ngày cười nói vô tư?
Liêu Văn đạo nhìn cô gái xinh đẹp với nụ cười hoang dã, hồn nhiên như
một sơn nữ chăn cừu trên thảo nguyên, anh bỗng thấy mê mẩn.
“À này, anh tên là Liêu Văn đạo sao người ta lại gọi anh là Seven?” Vừa
rồi, rõ ràng cô nghe Chàng Béo gọi như vậy.
“À, chỉ là lấy một cái tên tiếng Anh gọi chơi cho vui vậy thôi, theo trào lưu
ấy mà!” Liêu Văn đạo gọi bồi bàn mang đến cho mấy viên đá bỏ vào cốc
trà, đoạn đưa lên miệng nhấp một ngụm. “Xã hội này, phàm những gì là
mốt đều có sức ảnh hưởng rất lớn. Dù mình rất muốn nhưng cũng không
thể tránh.”
Kẹo Đắng bật cười thật sự, cô cười vì câu nói tầm thường cố tỏ ra triết lý
của Liêu Văn đạo.
“Sao anh lại gọi tôi là Bọ Con, tôi không có tên ư?”
“Trước đây không có ai gọi em như thế sao? Vậy tôi xin đăng ký bản
quyền. Vả lại tôi cũng không biết tên em. Thưa cô, cô có thể cho tôi biết
tên thật của cô không?” Đôi mắt quyến rũ của anh ta nhìn cô chằm chằm.
“Tôi họ Dương, tên Dương An. Mọi người gọi tôi là An An.” Cô nói, chủ
động chạm cốc với Liêu Văn đạo, và cũng nhìn chăm chú vào mắt anh ta,
đúng là anh ta rất quyến rũ.
“An An?” Liêu nhắc lại, nụ cười mơ hồ.
“Đúng thế! Chứ không phải sâu bọ như anh gọi đâu.” Cô nói, ánh đèn hắt
lên khuôn mặt, lấp lánh vẻ yêu kiều thiếu nữ pha chút tinh nghịch. Liêu
Văn đạo cảm thấy ánh đèn màu của quán bar trở nên mờ nhạt trước vẻ đẹp
của cô gái này.
“Tôi lại cho là em sinh ra đã thích gây sự, không có được sự điềm đạm của
một thục nữ.” “Thục nữ? Chị gái tôi là một thục nữ đích thực.” Kẹo Đắng
nói, nét mặt đột nhiên tư lự.
“Chị em có đẹp không?”
“Đẹp hơn tôi nhiều”, nghĩ đến chị gái An An không khỏi không khâm phục
và yêu thích.
“Tôi rất hiếu kỳ, liệu có thể gặp chị em không?” Liêu Văn đạo chăm chú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.