ANH TRAI EM GÁI - Trang 28

nhìn cô gái chỉ thấp đến vai mình, trong lòng cảm thấy thân thiết như người
bạn đã lâu không gặp.
“Ha ha! Anh định theo đuổi chị tôi sao? Vậy thì anh phải xếp hàng mệt đấy.
Nhưng nếu anh chịu hối lộ, tôi có thể chiếu cố cho anh chen ngang. Ha ha!”
An An nói, giọng thánh thót như chim.
“Ha ha!” Anh bật cười, nghĩ sao lại thú vị đến thế, một cặp song sinh kỳ lạ,
chị điềm đạm, em sôi nổi, cả hai đều rất xinh đẹp.
“Anh làm xong rồi ư?” An An vừa uống Coca vừa nhướn mày hỏi.
“Đương nhiên là chưa, mới chỉ giải lao thôi, tôi phải làm việc đến mười hai
giờ đêm.” Liêu Văn đạo vừa nói vừa chỉ Chàng Béo trên sân khấu. “Bây
giờ cậu ấy đang làm thay tôi.”
Lát sau Liêu Văn đạo đã nhảy lên sân khấu; anh vụt trở thành một nhạc
công phóng khoáng, chuyên nghiệp. An An quay đầu, nhìn lên sân khấu,
nét mặt lại trầm tư.
Lúc tan ca, Liêu Văn đạo nói: “Để tôi đưa em về.”
Cô trả lời: “Không, anh có thể cho tôi về nhà anh không?” Họ đi về phía
trung tâm, đến gần bức tượng Giải Phóng Quân; khi cô hỏi câu đó, ánh đèn
đường hắt lên mặt, trông thơ ngây như một đứa trẻ.
“Anh có thể cho tôi về nhà anh không? Chỉ một đêm thôi?” An An nhắc lại,
giọng nài nỉ, tội nghiệp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.