ANH TRAI EM GÁI - Trang 36

Tào Đình

Anh Trai Em Gái

Sưu tầm: CTT

Chương 6

Em là con mèo lang thang của tôi

Dương An ngồi dưới chân cột đèn đường, ánh đèn khuya hắt lên khuôn mặt
xinh đẹp nhưng mệt mỏi. cô đưa mắt lơ đãng nhìn ra xa, tít tận điểm mút
con đường có những ngọn đèn nhỏ dần. vừa rồi cô đã thỉnh cầu Liêu Văn
Đạo cho ngủ nhờ một đêm.
Đêm về khuya, ở những tòa nhà xung quanh, thỉnh thoảng có ô cửa sổ vẫn
còn sáng đèn. An An vô cùng cô đơn.
Liêu Văn Đạo đang nhìn người con gái ngồi co ro duối chân cột đèn đường
không chịu về nhà, chợt cảm thấy thật ảm đạm.
Một cô gái mười tám, mười chín, xinh đẹp, tự tin lại tự để rơi vào cảnh ngộ
khiến người ta có cảm giác cô đang bị xa lánh, đang trốn chạy tội lỗi, hoặc
gặp chuyện éo le nào đó – đây là lần đầu tiên anh gặp tình huống như thế
này.
Các cô gái thời nay quả đáng sợ. Anh cho rằng Dương An cũng chỉ là một
trong bao nhiêu thiếu nữ được nuông chiều giận dỗi bỏ nhà ra đi vì bị cha
mẹ mắng mấy câu mà không biết rằng bên ngoài có bao nhiêu cạm bẫy.
Lẽ ra Liêu Văn Đạo phải lấy làm mừng, bởi vì một cô gái xinh đẹp chủ
động đưa ra lời đề nghị - tưởng chỉ có trong giấc mơ của cánh mày râu.
Liêu cũng chỉ là một người đàn ông bình thường.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy cô gái trẻ, hai tay ôm gối ngồi dưới chân cột đèn
đường nhất định không chịu về nhà thì anh bắt đầu do dự. Anh có cảm giác
cô ta không giống đứa con hờn dỗi cha mẹ. “Dỗi bố mẹ bỏ nhà đi hả?” Liêu
tiến lại gần, đặt tay lên vai cô. Cô không nói gì, chỉ nhìn anh, tự dưng mỉm
cười, môi hơi nhếch lên vẻ chế nhạo, lại quay đi, nhìn xa xăm. Vẻ tội
nghiệp, yếu đuối lập tức bị thay thế bởi cái ngang tàng, bất cần cố ý.
“Tôi đưa em về nhà!” Liêu Văn Đạo không thích kiểu cách phóng đãng cố
ý của một cô gái trẻ măng. Anh nói, giọng cương quyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.