ANH TRAI EM GÁI - Trang 50

“Chúng ta đi đâu đây?”
Nàng kinh ngạc nhìn tôi. Tôi đỏ mặt giả bộ nhìn xuống mặt đường.
Đến khu nhà của nàng, Hồ Khả bảo tôi cầm ô của nàng mà về, khi nào gặp
thì trả lại cũng được.
Tôi nói: “Được, đến lúc đó tôi sẽ gọi điện cho bạn.”
Rồi nàng mỉm cười đi lên cầu thang. Nhìn nàng cười, tôi ngỡ ánh mặt trời.
Một mình tôi ra về, tay cầm cái ô của Hồ Khả, xoay đi xoay lại vầng mặt
trời bé nhỏ mà nàng vừa tặng, trong lòng như có nốt nhạc ngân vang.
Về đến nhà, chưa kịp thay quần áo, tôi toan gọi điện thoại ngay cho Hồ
Khả, sờ tay vào túi mới biết điện thoại bị thấm nước, không sử dụng được,
chợt vỡ lẽ trò đùa của mấy gã cùng lớp, muốn vô hiệu hóa điện thoại của ai,
chỉ cần lén ném vào bồn tắm.
Thế là tôi lại mất số điện thoại của nàng một lần nữa.
Tôi tức điên, cố thử nhưng vẫn không gọi được. Mai Mai bê bát thuốc vào,
bảo tôi uống. Tôi hỏi vì sao. Em chỉ vào tôi, lấy tay xoa xoa lên trán, sau đó
lại bóp đầu, mặt nhăn nhó, em định nói tôi đã bị cảm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.