ANH TRAI EM GÁI - Trang 52

ép uống sữa; vừa ngửi thấy mùi sữa tôi đã buồn nôn. Toàn thân rã rời, tôi đi
nằm. Khi bước vào phòng ngủ, tôi còn lờ mờ nhìn thấy An An đang ngồi
trước máy vi tính cười ngặt nghẽo, chắc lại đang lên mạng chat !

Nằm trên giường, tôi lại nghĩ đến An An. Càng nghĩ càng thấy nó vô tâm,
đợi khỏe lại sẽ cho nó một trận, nhất định phải cắt tiền tiêu vặt của nó. Tiền
sinh hoạt của mấy anh em do mẹ đều đặn gởi lên hàng tháng. Thỉnh thoảng
tôi có đi làm gia sư, kiếm được ít nhiều. Tranh của Mai Mai cũng được một
số người mua, lừa bán cho du khách nước ngoài.

Còn An An, suốt ngày cười nói vô tư, chẳng làm gì ngoài ăn, ngủ, đi học,
đàn đúm với mấy đứa bạn; không khác gì đứa trẻ hoang dã. Việc duy nhất
nó làm là luôn mồm kêu: “Mệt quá!”

Vậy là cái thằng làm anh như tôi đành phải áp dụng biện pháp trừng phạt
nghiêm khắc: cắt giảm nguồn tài chính của nó. Nhưng nếu cắt tiền tiêu vặt
của An An thì sẽ dùng tiền đó vào việc gì?

Mai Mai đi vào, nhắc tôi đắp chăn cẩn thận. Em nhẹ nhàng giúp tôi vuốt lại
chăn cho phẳng, thấy tôi vẫn kêu rét, em lại lấy thêm cái nữa đắp cho tôi.

Mai Mai rất ân cần, chu đáo. Tôi ngắm nhìn cô em gái xinh đẹp của mình,
bỗng nhớ đến Hồ Khả, nàng cũng đẹp không kém.

“Đúng rồi, tiền này nên để mua điện thoại di động mới.” – Khấu trừ sinh
hoạt phí của An An để phục vụ nhân dân! Mình thực là sáng suốt! Lòng
thanh thản, tôi ngủ thiếp đi.

Vừa tỉnh giấc, tôi nhận ra ngay là bệnh của mình đã rất tồi tệ. Một cốc nước
trắng để đầu giường. Khỏi nói cũng biết là Mai Mai làm. Tôi loạng choạng
bước ra khỏi phòng ngủ, thấy Mai Mai đang đun thuốc dưới bếp.
Tôi nói: “Khỏi phải sắc thuốc, anh không chịu nổi nữa rồi. phải đi bệnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.