ANH TRAI EM GÁI - Trang 69

để cho nước mắt cô tiếp tục rơi. “Hơn nữa, anh rất thực lòng. Bởi vì mấy
năm trước anh cũng từng nhìn những ngôi nhà sáng đèn và cũng thầm ước
về ngôi nhà của mình”.
An An kinh ngạc ngẩng đầu, cô tưởng Liêu cũng như hầu hết bọn đàn ông
bây giờ chỉ thích tự do, thích những mối tình mạo hiểm. An An đột nhiên
cau mày: “Vớ vẩn!”. Cô bật dậy hét vào mặt anh: “Ra vẻ quá nhỉ? Đừng
quá tưởng bở!”.
Liêu ngớ người, anh tưởng sau câu đó, An An sẽ ngã vào lòng anh bật
khác, không ngờ cô ta chế nhạo anh không thương tiếc. Anh giơ tay giả bộ
đánh cô. An An co giằng chạy, vừa chạy vừa cười rất to, rất sảng khoái. Từ
bao đời nay, trai gái yêu nhau vẫn thường đùa giỡn, chạy đuổi nhau; và bây
giờ họ cũng thế. Thật thú vị, thật lãng mạn, chỉ có những người trải qua
mới cảm nhận được.
“Bọ Con, đừng cười nữa!”
“Vì sao?”
“Em cứ cười sẽ làm mặt trời thức giấc, Trùng Khánh lại nóng chết đi mất.”
“Ha ha!...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.