ANH TRAI EM GÁI - Trang 80

Tào Đình

Anh Trai Em Gái

Sưu tầm: CTT

Chương 14

PHỤ NỮ VÀ BÓNG ĐÁ

Nằm viện một tuần, tôi cơ hồ quên đường về nhà. An An bảo tôi mắc bệnh
lú lẩn tuổi già.

Con bé An An cuối cùng cũng thể hiện bản lĩnh khi tôi xuất viện; điều kỳ lạ
là mẹ hầu như không mắng nó. Mẹ chỉ nhắc con gái ở ngoài phải cẩn thận,
An An trang nghiêm gật đầu.

Ra khỏi viện, nghĩ đến cảnh ngồi xe về nhà, tôi nói với em gái là tôi không
thể ngồi nổi nữa, dù trên xe có chỗ ngồi thì tôi vẫn đứng!

“Khi người ta biết nằm lại ngồi suốt một tuần liền mới nhận thấy việc đi lại
thật là thú vị”.

Ra đến bến xe, mẹ nói: “Dương Dương vừa xuất viện, không thể chen trên
xe buýt được, gọi tắc xi thôi.”.
……
Về nhà, mẹ đích thân xuống bếp, tôi lại được thưởng thức món ăn quê nhà
và hương vị quen thuộc.
Khi mẹ nấu ăn, tôi đứng bên cạnh, mẹ bảo tôi đi nghỉ, tôi bảo thích nghe
mẹ cằn nhằn.
“Mẹ cằn nhằn lúc nào! Cô hàng xóm bán rau ngoài chợ mới đúng là kẻ lắm
điều, cô ấy thích xen vào chuyện của người khác. Mẹ xưa nay làm việc dứt
khoát, không bày đặt nọ kia! Ngày xưa cha con thích mẹ cũng vì điểm
ấy…”. Sau đó tôi đi lấy ghế ngồi trong bếp nghe mẹ nói, khỏi lo vốn từ của
mẹ nghèo nàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.