ANH TRAI EM GÁI - Trang 86

Tào Đình

Anh Trai Em Gái

Sưu tầm: CTT

Chương 15

PHỤ NỮ RẤT KHÓ CHIỀU.

Nói ra câu đó, tôi lập tức ân hận, mình quá bỉ ổi, tại sao lại nói những câu
sống sượng như vậy với một cô gái đẹp, mà đó lại là người con gái tôi hằng
ao ước. Câu đó, tôi chỉ nên nói trong mơ.
Cũng may Hồ Khả không nghe rõ. Nàng ngạc nhiên hỏi: “Cái gì, anh vừa
nói gì? Hoa nào? Ai trồng?”.

Trùng Khánh đã bước vào tháng Năm.
Trận mưa lớn, tuần trước khiến Trùng Khánh hạ nhiệt, không khí mát mẻ,
mặt trời xấu hổ trốn sau đám mây dày đặc, thỉnh thoảng có gió thổi mới ló
ra.
Những ngày đẹp trời thường kéo dài không lâu. Mặt trời sau một tuần xấu
hổ lại bắt đầu thể hiện uy lực. Mặc dù nhiệt độ không phải quá cao, nhưng
ánh nắng rất gay gắt, chiếu lên người bỏng rát.
Hôm nay nắng to, ánh nắng gay gắt lạ thường. Tôi nhìn lên ban công, trót
nói một câu lưu manh như thế, quả thực tôi không biết làm thế nào đối diện
với một Hồ Khả trong sáng thuần khiết đến vậy. Suy nghĩ của nàng về sex
đơn giản như tờ giấy. Tôi có ý nghĩ không yên phận với nàng, trong khi
nàng ngây thợ ngoẹo đầu bảo tôi giải thích.
Nhìn vẻ tò mò của nàng, tôi không biết nên nói thế nào. Cái gì là hoa của
phụ nữ? Đàn ông hướng về đoá hoa đó như thế nào?
“À, hoa của bạn trồng đó!”.
Nàng ngây người một lát, sau đó cười phá lên khiến tôi ngạc nhiên, lúc sau
thấy xấu hổ, nhất định nàng đã nhìn thấy tâm địa tôi, cười nhạo chàng ngốc
là tôi.
Hồ Khả là con thiên nga xinh đẹp!
“Tôi biết! Anh định nói cái cối xay gió trên ban công nhà tôi chứ gì?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.