ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 477

"Đến xem anh ta thế nào!", Hướng Viễn vừa rửa sạch làn da bỏng rát

của mình, vừa nói với Diệp Quân.

"Nhìn cái gì?" Hình như cô vừa nghe thấy Diệp Quân lại đá vào gã đàn

ông kia một cái thật mạnh, giọng nói hằn học.

"Hướng Viễn, rốt cuộc hắn là ai?" Diệp Quân không kìm được quay đầu

lại hỏi nhưng cậu nhớ ra đây không phải lúc đối mặt trò chuyện nên vội
vàng nói "xin lỗi" rồi đưa đôi mắt đầy cảnh giác nhìn về phía gã đàn ông
kia.

Nhà vệ sinh không phải nơi kín đáo gì, tuy cách sảnh tiệc một ngã rẽ,

tạm thời không kinh động đến ai nhưng lúc nào cũng có người cần đi vệ
sinh vào đây, lúc đó sẽ khó giải thích được cảnh tượng này, bởi vậy Hướng
Viễn nhanh chóng đến cạnh Diệp Quân, nghiêng người nhìn gã đàn ông
kia. Cô thấy gã đàn ông kia đang nằm co rúm lại, cánh tay bị cong gập một
cách kỳ quặc, có lẽ đã bị gãy xương rồi, xem ra Diệp Quân đã ra tay khá
nặng.

Thấy gã đàn ông kia ôm cánh tay, khó nhọc muốn đứng dậy, Hướng

Viễn vội giữ lấy tay Diệp Quân, nói: "Đừng đánh nữa, đủ rồi".

"Suýt nữa hắn đã lấy mạng chị rồi còn gì!", Diệp Quân vẫn hoài nghi

chuyện nguy hiểm ban nãy.

Hướng Viễn càu mày: "Nhưng em cũng không thể đánh chết anh ta". Cô

quay sang nói với gã đàn ông kia: "Tôi đã nói rồi, cái chết của bố anh là tai
nạn, tôi không hề có ý thù địch với nhà anh, có cần khổ thế này không?".

Gã đàn ông kia hằn học: "Mồm trên mặt cô, cô muốn nói thế nào mà

chẳng được. Ăn thịt người không chừa cả xương, tôi rủa cả nhà các người
sẽ gặp báo ứng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.