ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 521

"Sao đêm qua em ở đây?", Hướng Viễn không nén được bàng hoàng,

trong lòng thầm mắng Đằng Vân đang giở trò quỷ gì đây.

Diệp Quân không ngờ lại gặp cô, gương mặt đỏ rực lên rất đáng nghi,

ấp a ấp úng nói: "Em vốn... vốn không ở đây nhưng phòng Đằng Vân xếp
cho em bị hỏng khóa, đổi chỗ khác lại ồn quá, em ngủ không được nên mới
báo anh ấy cho em một phòng... ở đây".

"Sao cả đêm qua không thấy em mở đèn?" Hướng Viễn cảm thấy rất

đau đầu, tại sao cậu lại chọn ngay phòng kế bên, đêm qua...

"Em uống nhiều nên đau đầu, tắm rửa xong là lăn ra giường ngủ luôn.

Hướng Viễn, chị ở phòng kế bên sao? Trùng hợp quá nhỉ."

Hướng Viễn cười gượng gạo, hiện giờ cô không còn tâm tư nào dò xét

cậu nói thật hay giả. Nếu cậu đã nói lăn ra ngủ ngay thì hà tất cô phải truy
vấn làm gì.

"Hôm nay, em về thành phố đúng không? Chị bảo chú Trần tài xế đưa

em về nhé."

"Được! Hướng Viễn, anh trai đâu, vẫn chưa dậy à?".

"Anh ấy ra ngoài dạo bộ một mình rồi. Chị về phòng trước đây, Diệp

Quân."

Hướng Viễn khép cửa lại, ngồi xuống mép giường, chăn nệm vẫn lộn

xộn như lúc mới ngủ dậy nhưng hơi ấm bên trên lại lạnh nhanh đến bất
ngờ.

Viên Tú.

Hướng Viễn thầm đọc hai chữ này. Thực ra, cái tên ấy cô không quen

nhưng gương mặt đó, nhãn thần đó cứ khiến Hướng Viễn thấy như đã gặp ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.