ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 556

chuyện này anh cũng biết, nếu từ chối Mạc Kiến Quốc thì không nên đợi
đến bây giờ. Khiên Trạch, chẳng thà đừng đi bước này, còn một khi đã đặt
chân thì không thể hối hận. Nếu thật sự phải bàn chuyện hôn nhân thì bữa
cơm này không tránh được, bố anh bây giờ một lòng niệm Phật, không
quan tâm chuyện gì, anh là anh cả, nếu không xuất hiện thì có nghĩa gì, anh
biết không?".

Diệp Khiên Trạch hạ giọng đáp: "Anh không trách ai, anh chỉ thấy buồn

nôn với chính mình".

Hướng Viễn nghe vậy đã rũ bỏ hết vẻ lạnh nhạt mấy hôm nay giữa hai

vợ chồng, cô bước đến cạnh Diệp Khiên Trạch, quỳ xuống trước mặt rồi
khẽ đặt tay lên đầu gối anh. Cô nhẹ nhàng nói: "Khiên Trạch, thực ra Diệp
Linh nói đúng, cô ấy không thể cô đơn cả đời được. Người trong tim cô ấy
là ai, anh cũng biết nhưng anh không cho được thì hãy để cô ấy đi. Phải,
Mạc Hằng không phải là người thích hợp, em biết đã khiến cô ấy chịu khổ
sở nhưng cứ héo mòn từng ngày như vậy thì cô ấy có thể tìm được người
mà mình cam tâm tình nguyện lấy hay không? Em nghĩ chưa chắc. Anh giữ
cô ấy lại bên mình một ngày, trong lòng anh không vui, cô ấy càng đau khổ.
Mạc Hằng tuy đần nhưng chí ít cũng một lòng một dạ với Diệp Linh. Cô ấy
đã quyết định gả cho nhà họ Mạc, tại sao anh không tỏ ra thoải mái một
chút để những ngày tháng sau này của cô ấy vui vẻ hơn?"

Diệp Khiên Trạch không nói gì, Hướng Viễn có lúc nghi ngờ rằng

những lời mình nói anh không hề để tâm. Một lúc sau, anh mới chậm rãi
nắm lấy tay Hướng Viễn, đầu cũng rũ xuống, gò má áp chặt vào mu bàn tay
cô, lành lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.