ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 577

giờ phút này, chuyện liên hồn giữa hai nhà rất ít người biết, những gì ông
làm được chính là không nhắc đến nữa, xem như chưa có gì xảy ra.

Nghi thức an táng vốn lặng lẽ nay càng thêm lặng lẽ. Diệp Khiên Trạch

không quan tâm đến ai, thần sắc lãnh đạm. Hướng Viễn cũng mệt mỏi, mặt
sa sầm không nói câu nào. Diệp Quân mắt đỏ lừ, càng không biết phải nói
gì. Lúc đó, kẻ duy nhất khóc lóc chỉ có Mạc Hằng ngây dại dở người, cồ
gái mà cậu yêu thương đã biến thành tro bụi, cậu sẽ không còn được nhìn
thấy cồ nữa.

Sau khi nghi thức kết thúc, Diệp Bỉnh Văn vận toàn đồ đen cũng đã xuất

hiện. Ông ta không gỡ cặp kính râm ra mà đi thẳng đến di ảnh Diệp Linh,
đặt một bó bách hợp trắng xuống rồi khẽ nói: "Cũng tốt, mẹ của con một
mình rất cô đơn". Nói xong, ông ta dịu dàng ve vuốt gương mặt Diệp Linh
trên di ảnh, lui lại vài bước rồi đến cạnh Hướng Viễn.

"Cười đi, tại sao cô vẫn chưa cười? Những gì cô muốn đã có được rồi,

những người cô không muốn thấy đều chết cả rồi, vui thì cứ tỏ ra mặt, nhịn
trong lòng không thấy khó chịu à?", Diệp Bỉnh Văn chỉ Hướng Viễn nói
nhưng tay chưa kịp giơ ra thì đã bị Diệp Quân đứng sau Hướng Viễn túm
lấy.

"Chú Hai, bây giờ đã là lúc nào rồi mà chú lại nói vậy? Chú nói ít lại

đi", Diệp Quân nói.

Diệp Quân và Diệp Bỉnh Văn chưa hề xảy ra xung đột, ông ta cũng

không ngờ rằng Diệp Quân luôn phớt lờ mọi thứ lại nhúng tay vào lúc này,
ông ta lên giọng trưởng bối kẻ cả: "Diệp Quân, không có chuyện của cậu ở
đây".

Ông ta tưởng Diệp Quân sẽ buông tay nhưng chàng trai vốn hiền lành

ngoan ngoãn không hề có ý lui bước. Diệp Bỉnh Văn nhìn Diệp Quân vẻ
cảnh cáo, vùng tay ra không hề khách sáo nhưng mấy ngón tay giữ chặt cổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.