CHƯƠNG 16
3
giờ 40 phút chiều.
Thâu na ̣p ADN khı̉ thı̀ không khó. Có mấy chàng khı̉ cứ nhún nhảy
chuyền cành, rồi la ̣i bu quanh Ax khi ̣t khi ̣t mũi ngửi lấy ngửi để. Và dường
như mấy chú chẳng sơ ̣ tu ̣i tôi tı́ nào…
Tôi cha ̣m nhe ̣ vô người mô ̣t chú khı̉. Chú ta nhı̀n tay tôi dò xét, rồi
quay lưng, ôi cha, hı̀nh như chú ta đòi tôi gãi lưng cho chú hay sao ấy.
“Đươ ̣c thôi,” tôi lẩm bẩm. “Rất hân ha ̣nh.”
Tôi gãi lưng cho chú ta. Vừa gãi, tôi vừa nhắm mắt tâ ̣p trung tâm trı́
hướng về chú khı̉ này. Chà, chú ta rất chi yên lă ̣ng, chắc là đang khoái chı́
lắm đây. “Thiê ̣t là dễ dàng.” Cassie nhâ ̣n xét. “Mı̀nh còn nhớ ADN của
tinh tinh giống ADN người đến 97%. Hổng biết mấy chú khı̉ này thı̀ sao
nhı̉?”
“Coi Marco nè, giống người đến 99% đó.” Rachel tung chưởng.
“Hổng sai, còn mẫu ADN của Rachel giống búp bê nhựa Barbie
đến 99% chứ đâu có ı́t!” Marco vă ̣c la ̣i.
“Tâ ̣p trung đi mà!” tôi hơi gay gắt. Thiê ̣t ra, tôi cảm thấy vui vui
khi mo ̣i người cư xử y như ngày thường. Nếu Cassie không nhắc đến các
loài thú, còn Marco và Rachel ngưng châm chı́ch nhau, thı̀ nguy tâ ̣n ma ̣ng
rồi.
“Ax? Đầu óc khı̉ thế nào?” Cassie hỏi.
<Chà, thiê ̣t ra cũng giống như khi tôi hoá thành người, nhưng sôi
đô ̣ng hơn nhiều. Mà khı̉ sẽ không ngã như người đâu.>
Ax lúc nào cũng nga ̣c nhiên khi thấy loài người chı̉ đi bằng hai
chân, la ̣i không dùng đến đuôi nữa chứ.
“Vô viê ̣c thôi.” Tôi nói. “Chẳng còn nhiều thời gian nữa đâu.
Tobias? Ax? Canh chừng giùm nha?”
<Cả khu rừng mưa nhiê ̣t đới này là mô ̣t cái bẫy.> Gio ̣ng Tobias
đươ ̣m vẻ bi quan. <Nhất là khi tui phải ở trong lốt diều hâu đuôi đỏ, trông
rõ là mô ̣t kẻ xa la ̣ ở chốn này.>
Tobias nói đúng, nhưng tôi chı̉ đủ sức tâ ̣p trung cho từng chuyê ̣n
mô ̣t lúc thôi. Tôi biết rằng tu ̣i tôi cần phải biến thành khı̉, nhưng tôi chẳng