thể nào biết đươ ̣c liê ̣u tu ̣i tôi có thành công hay không, có toàn ma ̣ng trở về
hay không…
Tôi tâ ̣p trung nghı̃ về con khı̉ tôi đã thâu na ̣p ADN. Thâ ̣t nhanh, tôi
bắt đầu cảm thấy có sự thay đổi.
Bo ̣n khı̉ cũng nhâ ̣n ra có cái gı̀ đó thay đổi.
EEEEEEE!
Chúng nhảy loa ̣n lên và nháo nhào chuyền cành.
Người tôi thu nhỏ la ̣i và càng thu nhỏ la ̣i, tôi càng cảm thấy bất an.
Những túm lông nâu mo ̣c ra từ tay và chân tôi. Gương mă ̣t tôi vẫn vâ ̣y,
nhưng đôi môi phồng lên thành mô ̣t cái mõm dày và chắc như thể bằng cao
su.
Hoop, tôi cảm nhâ ̣n cái đuôi khı̉ đang mo ̣c ra từ đốt xương cùng.
Nhưng dẫu sao tôi cũng đã từng có đuôi, thế nên tôi không bâ ̣n tâm nhiều
đến nó lắm.
Tôi chơ ̣t nhâ ̣n ra mô ̣t điều. Khi cái đuôi khı̉ chuyển đô ̣ng nó không
chı̉ quẫy ra trước ra sau như đuôi chó. Còn hơn thế nữa, nó hê ̣t như cánh
tay thứ năm vâ ̣y.
<Chu choa, cái đuôi này hay quá ta.> Cassie xuýt xoa. <Thử quẫy
nghen. Hum, thấy ngay là mô ̣t phần óc mı̀nh đang điều khiển nó. Y như mô ̣t
cánh tay phu ̣ vâ ̣y.>
Cassie nói đúng. Ax cũng đúng. Tôi hầu như quen thuô ̣c với đa số
cảm xúc trong đầu khı̉. Như mô ̣t con người chı́nh hiê ̣u, mô ̣t con khı̉ chı̉ có
vài bản năng cơ bản và nó phải ho ̣c hành tử tế thı̀ mới mở rô ̣ng các hı̀nh
thức hoa ̣t đô ̣ng của mı̀nh đươ ̣c.
Mắt khı̉ cũng tương tự như mắt người. Tai khı̉ cũng chẳng thı́nh hơn
tai người. Tuy vâ ̣y, cảm giác phân biê ̣t mùi vi ̣ có tốt hơn mô ̣t chút.
<Chà, hổng biết khı̉ thı̀ làm đươ ̣c gı̀ hay ho nhı̉?> Rachel nói.
Tôi nhún đôi vai khı̉ mô ̣t cái. <Có trò leo cây đó.>
Tôi quay về phı́a mô ̣t cái cây. Nó cao đến phát sơ ̣, y như đa số các
loa ̣i cây trong rừng mưa nhiê ̣t đới. Không có cành thấp, nhưng dây leo
quấn chằng chi ̣t quanh thân cây, grrr, nhı̀n rất giống mô ̣t đàn rắn đang cuô ̣n
mı̀nh ngủ ngon lành.