ANIMORPHS: NGƯỜI HÓA THÚ (TRỌN BỘ) - Trang 88

CHƯƠNG 18

”N

hững tiếng hét”, tôi thuâ ̣t la ̣i. “Những tiếng người đang hét. Chúng

văng vẳng từ rất xa, nhưng đı́ch thi ̣ là từ đó.”

Cả bo ̣n sơ ̣ hãi nhı̀n tôi, chı̉ trừ Marco ngoảnh mă ̣t đi chỗ khác. Năm

đứa tôi tâ ̣p hơ ̣p liền trong buổi chiều hôm đó, ngay sau khi tan trường. Bo ̣n
tôi cùng ra phố vı̀ cho rằng đó là cách tốt nhất để tránh bi ̣ nghi ngờ. Có gı̀
là bất thường khi mấy đứa nhóc đi lang thang ngoài phố.

Lúc này bo ̣n tôi đang ngồi quanh chiếc bàn ở quán nước, nhấm nháp

món khoai chiên. Từ hồi ăn con nhê ̣n, tôi chı̉ muốn xực đồ chay liên tu ̣c để
quên đi.

“Lúc đó câ ̣u là con thằn lằn,” Marco bắt bẻ. “Ai biết câ ̣u nghe gı̀?”
“Tớ biết,” tôi khẳng đi ̣nh.
“Nghı̃ đến hoàn cảnh của những người dưới đó, tớ chi ̣u hết nổi,”

Cassie nói. “Nghe mà phát bê ̣nh.”

“Bo ̣n mı̀nh phải làm cái gı̀ đó chứ,” Rachel góp ý.
“Đúng đấy, mı̀nh cha ̣y xuống đó ngay đi,” Marco châm cho ̣c. “Rồi

đến phiên bo ̣n mı̀nh tha hồ la hét.”

Nghe nó nói mà món khoai chiên hết cả ngon.
“Marco, câ ̣u không thể bơ mo ̣i chuyê ̣n như vâ ̣y mãi,” Rachel nghiêm

gio ̣ng.

“Ta ̣i sao chứ? Tớ chı̉ tâm niê ̣m mô ̣t điều, đó là: tớ không muốn chết.”
“Chı̉ thế thôi hả?” Rachel hỏi gă ̣ng. “Chı̉ những gı̀ tốt nhất cho Marco,

đúng vâ ̣y không?”

“Tớ không nghı̃ rằng Marco ı́ch kỷ,” Cassie can thiê ̣p. “Ngươ ̣c la ̣i nữa

là khác. Câ ̣u ấy biết lo cho ba, lo những gı̀ ba câ ̣u ấy phải hứng chi ̣u nếu
như câ ̣u ấy…”

“Đâu phải chı̉ có câ ̣u ấy biết lo. Bô ̣ tớ không có gia đı̀nh sao? Tất cả

các câ ̣u cũng thế kia mà!?” Rachel công phẫn.

“Tớ thı̀ không,” Tobias nhỏ nhe ̣ nói. Nó nhoẻn mô ̣t nu ̣ cười buồn như

mếu. “Thâ ̣t đấy. Chẳng ai đoái hoài đến tớ.”

“Sao la ̣i chẳng ai? Có tớ đây nè.” Rachel nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.