con cá sấu cho qua liền cái sự thâ ̣t: đây là mô ̣t nơi cá sấu không bao giờ
nên có mă ̣t. Nó nắm ngay vô vấn đề quan tro ̣ng. Nó tâ ̣p trung vô viê ̣c nó
cần làm.
Và viê ̣c nó cần là ăn.
Con cá sấu tı̀m cách quất đuôi. Nhưng nó chẳng có đuôi. Vı̀ vâ ̣y nó
lắc cái… mông của tôi.
“Rachel! Bồ làm cái quái gı̀ vâ ̣y?”
“Mı̀nh… Mı̀nh không…,” tôi loay hoay mãi mà chẳng nói đươ ̣c.
Thế rồi con cá sấu thấy tı̀m cách để bơi mãi thı̀ quá mê ̣t, nó bèn
chuyển qua đuổi theo con mồi. Mà chân thı̀ nó có đấy.
Và nó kéo lê tôi cha ̣y trên sàn nhà, hai cánh tay vẫy vẫy y như mô ̣t
con ngốc và hai chân thı̀ lết như mô ̣t con khùng.
Tôi cha ̣y thẳng tới chỗ Jeremy Jason McCole.
Thẳng tới ảnh, với hai hàm cá sấu to đùng đang há rô ̣ng sẵn sàng
giết chóc tức thı̀!
Chı̉ có điều hàm của tôi chưa phải là hàm cá sấu.
“Aaa!” Jeremy Jason hét lên khi tôi cắn vô vai ảnh.
Cassie giâ ̣t tôi ra khỏi ảnh. “Nhỏ này quả là mô ̣t fan tuyê ̣t vời đó
Jeremy Jason! Nhỏ yêu anh quá chừng luôn!”
“Gỡ cái con khùng này ra khỏi tôi mau!” Jeremy Jason la toáng lên.
Tôi la ̣i tı̀m cách cắn Cassie.
Người phu ̣ tá của Bart Jacobs dắt Marco ra khỏi sân khấu và mô ̣t
người khác xô mô ̣t con rùa tổ chảng dưới ánh đèn.
<Tui làm mo ̣i người phu ̣c lăn chiêng,> Marco hı́ hửng. <Ho ̣ khoái
tui chết đi đươ ̣c… Hê! Hê!>
Tôi cắn vô cổ Marco.
Hên là răng người nên chẳng ăn nhằm gı̀.
Cassie lôi tôi ra và rồi, kể cũng hơi quá trễ, tôi bắt đầu trở la ̣i là
Rachel. Nhưng những vấn đề của tôi chưa chấm dứt. Bởi lẽ, ngay khi trı́ óc
người của tôi nổi lên trở la ̣i, tôi liền cảm thấy tro ̣ng lươ ̣ng của mı̀nh tăng
lên. Tôi cảm thấy mı̀nh nă ̣ng mô ̣t cách khó tin. Và cảm thấy áo mı̀nh căng
ra, giãn ra trên lưng, kéo ma ̣nh ở cổ và hai cánh tay.