Nghı̃ về chuyê ̣n đó tôi muốn bê ̣nh luôn. Jeremy Jason đã muốn như
thế. Hắn đã tự mı̀nh chui vô tròng. Nhưng điều ấy vẫn làm tôi muốn
bê ̣nh…
Đơ ̣i đã… Hı̀nh như tôi bê ̣nh thâ ̣t rồi.
Ôi không, tôi thầm cầu khẩn. Không phải lúc này.
Tôi nhı̀n Cassie. “Cassie? Mı̀nh… có lẽ mı̀nh không kiềm chế
đươ ̣c nữa rồi…”
“Bồ nói gı̀ vâ ̣y? Nếu bồ cảm thấy sơ ̣ hãi hay sao đó, bồ chı̉ viê ̣c
kiềm chế la ̣i thôi…”
Tôi lắc đầu. “Hổng phải vâ ̣y. Mı̀nh cảm thấy… kỳ quă ̣c lắm. Người
mı̀nh bi ̣ vă ̣n như vỏ đỗ. Có cái gı̀ đó đang xảy ra bên trong mı̀nh.”
“Biến hı̀nh di ̣ ứng hả?”
“Có lẽ hổng phải vâ ̣y đâu. Mı̀nh nghı̃ có thể vu ̣ đó đang xảy ra.”
“Vu ̣ gı̀ mới đươ ̣c chứ?”
“Bồ biết mà.”
“Hereth illint? Lúc này á? Ở đây? Lúc này?”
Tôi gâ ̣t đầu. “Ừa. Ta ̣i đây. Ngay bây giờ.”