Tôi liếc sang bên, thấy cái túi nhựa đựng đá. Thı̀ ra cô ấy mang tu ̣i tôi
từ siêu thi ̣ về nhà bằng cái này đây. Giờ thı̀ cả bo ̣n đang ở trong bếp nhà
cổ. Jake hầu như đã hoàn hı̀nh người. Nó đứng đó, mô ̣t chân còn tho ̣c trong
cái túi nhựa. Tám cái cẳng đang rút vào ngực nó. Că ̣p mắt người nó hiê ̣n
ra.
Ax đı́ch thực là sự phối hơ ̣p phát ớn giữa người Andalite và con tôm.
Nhưng ảnh cũng đang nhanh chóng xóa đi những dấu vết cuối cùng của loài
thân giáp.
Rủi thay, điều này cũng hổng làm cho người phu ̣ nữ kia dễ chi ̣u hơn.
“Á á á á á! Á á á á á! Á á á á á! Á á á á á!”
“Không sao đâu mà cô,” tôi nói. “Bo ̣n cháu không ha ̣i gı̀ cô đâu.”
“Bı̀nh tı̃nh đi cô,” Jake tiếp lời. “Bı̀nh tı̃nh đi mà.”
Hai mắt cổ điên cuồng đảo hết từ tôi sang Jake rồi tới Ax.
“Á á á á á! Á á á á á! Á á á á á! Á á á á á!”
“Cô ơi, có gı̀ đâu,” tôi nói. “Bo ̣n cháu đi đây. Ai ha ̣i gı̀ cô đâu?”
“Mấy… mấy… mấy người là… là… tôm!” Phải cố lắm cổ mới phun ra
đươ ̣c vài từ.
“Phải, cháu thừa nhâ ̣n chuyê ̣n này cũng hơi la ̣,” tôi nói. “Nhưng có sao
đâu. Mô ̣t giấc mơ thôi mà.”
“Giấc… giấc… giấc… mơ hả?”
“Đúng đó cô, giấc mơ thôi,” Jake cố lấy gio ̣ng quả quyết.
Tôi nhı̀n sang Ax. “Anh biến thành người đươ ̣c chưa? Mı̀nh phải ra
khỏi đây.”
<Tôi biến tiếp đươ ̣c mà,> ảnh đáp rồi bắt tay vào viê ̣c luôn.
“Bo ̣n cháu sắp đi,” Jake nói. “Lát nữa cô sẽ tı̉nh dâ ̣y, nhưng đừng kể ai
nghe về giấc mơ này, cô hiểu cháu nói gı̀ không?”
Người phu ̣ nữ lắc đầu lia li ̣a.
“Thı̀ cô nghı̃ coi, nếu kể ra thı̀ cô sẽ bi ̣ phiền phức với… với mô ̣t số
người. Với la ̣i người ta sẽ nghı̃ là cô bi ̣ điên.”
Cô ta gâ ̣t đâu, vẻ cực kỳ tin tưởng.
Ax đã biến thành người. Cả ba chúng tôi đều mă ̣c những bô ̣ đồ biến
hı̀nh trông hơi lố bi ̣ch, nhưng đâu còn cách nào khác.