ANIMORPHS: NGƯỜI HÓA THÚ (TRỌN BỘ) - Trang 534

trở thành người!

<Hoàn hı̀nh đi!> Gio ̣ng Jake vang lên, tiếp nối bằng mô ̣t tiếng hét, <Á á

á á á á! Maaáá ơi!>

Eo của tôi sắp bi ̣ ngắt rời. Những cái hàm gớm guốc ấy nhất quyết

không nhả tôi ra.

Rồi, bất chơ ̣t, áp lực lên cái eo của tôi bỗng biến mất. Thay vào đó, tôi

cảm thấy sức ép của đất cát khắp cơ thể.

Tôi đang lớn lên!
Tôi không thở nổi nữa. Cát lấp hết cả không khı́. Áp lực đè nă ̣ng lên

toàn thân. Và rồi đất quanh tôi bâ ̣t tung ra. Tôi thề là điều đó giống hê ̣t như
chui lên từ nấm mồ. Không khı́! Không khı́ ban đêm trong lành và tươi mát!

Tôi lớn phổng lên, chui ra khỏi đất cát.
Jake cưỡi lên đầu tôi, chen chúc với tôi để cùng lớn lên. Ax và mấy đứa

kia ở trong hầm, chı̉ cách hai đứa tôi có vài phân, giờ đây cũng đang chen
lấn nhau lớn nhanh, ta ̣o thành mô ̣t mớ hổ lốn các cơ thể méo mó. Tôi muốn
bò thoát ra, nhưng cứ loay xoay mãi. Tôi chı̉ là mô ̣t giống nửa người nửa
kiến.

Nhưng rồi cuối cùng tôi cũng thấy mı̀nh nằm thuỗn trên mă ̣t đất, hai mắt

người mở trừng trừng nhı̀n lên các vı̀ sao.

<Mấy bồ không sao chứ?> Gio ̣ng Tobias vang lên.
“Cassie đâu?” Jake hỏi.
“Mı̀nh không sao,” Cassie đáp.
“Cả em cũng vâ ̣y. Cảm ơn đã hỏi thăm” Rachel nói mát.
Chúng tôi đã sống sót. Và không bi ̣ sứt mẻ gı̀. Bốn đứa nhóc và mô ̣t

người Andalite.

Tôi nhı̀n xuống và thấy mă ̣t đất bi ̣ xới tung nơi tu ̣i tôi vừa “mở đường

máu” để chui ra. Cả đống kiến, con nào con nấy trông li ti, đang cắm đầu
cha ̣y tán loa ̣n.

Ở đó, trên đất cát, cái chuyển suy đang nằm lăn lóc. Tôi lươ ̣m nó lên.
Rachel đang dâ ̣m chân lên đất, cố làm cho nó phẳng la ̣i như trước.
“Jake!” tôi nói. “Sắp tới bo ̣n mı̀nh đừng biến hı̀nh thành cái con này nữa

nha.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.