gần đó.
Tôi quay phắt la ̣i. Rachel.
"Ồ, cô em." tôi nói, "vâ ̣y là em cũng thoát rồi."
Và rồi, có ai đó cha ̣m lên vai tôi.
Tôi nhảy nhồm lên. Tôi đâu nghe tiếng ai khác đi tới.
Ax! Ngay ở phı́a sau tôi. Khuôn mă ̣t Andalite của ảnh dı́ sát vào khuôn
mă ̣t tôi.
Những con mắt lớn của ảnh đang chằm chă ̣p nhı̀n tôi.
Trong mô ̣t khoảnh khắc, sự thù hâ ̣n tự nó lô ̣ ra. Sự thù hằn đã vươ ̣t qua
hàng bao năm ánh sáng trong vũ tru ̣ để đến trı̀nh diê ̣n trên hành tinh Trái
Đất.
<Thằng Andalite!> Tên Yeerk rı́t lên trong im lă ̣ng. Và chı̉ mô ̣t lời này
thôi, tôi cũng đủ nghe thấy cùng mô ̣t nỗi căm hâ ̣n và khinh bı̉ như khi nghe
anh Ax thốt lên từ Yeerk.
Có điều là tôi nghe đươ ̣c nó, chứ tên Yeerk thı̀ không nói gı̀ cả.
Nhưng thâ ̣t bất ngờ, không hề chuẩn bi ̣, không hề cố ý, hắn đã vă ̣n bờ
môi tôi thành mô ̣t biểu hiê ̣n có tı́nh bản năng của sự ghê tởm.
Đó chı̉ là mô ̣t biểu hiê ̣n nhỏ. Nó chı̉ diễn ra trong mô ̣t giây. Ngay sau
đó, tên Yeerk đã sử du ̣ng miê ̣ng của tôi để nói.
"Ax, hồi này anh cừ lắm..."
Bằng mô ̣t đô ̣ng tác nhanh đến mức tôi không ki ̣p thấy, Ax lia cái đuôi
của anh lên phı́a trước. Trong nháy mắt chiếc cựa sắc lẻm của ảnh đã kề
sát cuống ho ̣ng tôi, chı̉ cách có nửa ly.
<Tên Yeerk!> Ax rı́t lên.