Tom mà đi bô ̣. Tobias theo bo ̣n tôi mô ̣t đoa ̣n đường rồi lui la ̣i nấp sau mô ̣t
đu ̣n cát tối khi chúng tôi đến gần bãi. Vài phút sau, chúng tôi thấy mô ̣t con
diều hâu từ đó bay ra. Ban đêm không có nhiều khi nóng nên nó bay lên
cao có vẻ khó khăn. Nhưng hı̀nh như thằng nhóc đã tı̀m đươ ̣c mô ̣t luồng
nhiê ̣t đủ ma ̣nh vı̀ nó chơ ̣t bay vút lên rồi biến mất ở đằng xa.
“Tớ sẽ thử vu ̣ này,” Cassie nói. “Coi bô ̣ hấp dẫn quá.”
“Chứ sao,” tôi đồng ý. Ở phı́a trước là lửa tra ̣i cháy sáng trên bãi biển
tối mù. Nhiều người đang xúm xı́t quanh đó chơi đùa, tán gẫu, ăn uống.
Bo ̣n nhóc ở trường cũng có mà người lớn cũng có. Mô ̣t số người tôi quen,
mô ̣t số thı̀ không.
Liê ̣u ho ̣ có phải là những kẻ bi ̣ mươ ̣n xác? Tôi tự hỏi. Làm sao biết
đươ ̣c đây? Và anh Tom của tôi liê ̣u có phải là người của bo ̣n chúng?
Sau mô ̣t giờ chơi bời ngoài bãi biển, tôi thấy mı̀nh đúng là mô ̣t tên gà
mờ. Mấy người này không cách chi là người ngoài hành tinh đươ ̣c. Chúng
tôi chơi bóng chuyền, tôi với Tom cùng phe. Chúng tôi ăn sườn nướng do
ho ̣ mang theo. Ý tôi nói, mo ̣i sự y chang như trong mô ̣t cuô ̣c vui bı̀nh
thường.
Bãi cát hãy còn âm ấm. Không khı́ đêm hơi la ̣nh, nhưng ngồi ca ̣nh
đống lửa thı̀ thâ ̣t dễ chi ̣u.
“Em hiểu vı̀ sao anh thı́ch Chia Sẻ rồi chứ?” Tom hỏi tôi.
“Tuyê ̣t,” tôi đáp, mắt đảo mô ̣t vòng những người đang chơi đùa. “Em
đâu ngờ ở đây vui dữ vâ ̣y.”
“Chưa hết đâu,” Tom nói. “Có những thứ còn hơn cả vui đùa nữa đấy.
Chia Sẻ có thể cho em mo ̣i thứ nếu em đươ ̣c nhâ ̣n làm thành viên chı́nh
thức.”
“Nhưng làm cách nào để trở thành thành viên chı́nh thức?” tôi hỏi.
Tom nhoẻn mô ̣t nu ̣ cười bı́ ẩn. “Ồ, để từ từ đã. Trước hết em phải là
thành viên dự bi ̣. Sau đó các đầu lı̃nh của nhóm sẽ quyết đi ̣nh có nên mời
em làm thành viên chı́nh thức hay không. Khi nào là thành viên chı́nh thức
em sẽ thấy… cả thế giới này thay đổi.”
Trong khoảnh khắc, tôi cảm thấy điều gı̀ đó rất la ̣. Tôi đang nhı̀n Tom