Hai đứa tôi cha ̣y hô ̣c tốc bằng cả sáu cái chân tới mô ̣t góc bên dưới
chiếc ghế nhỏ hı̀nh tam giác.
<Trời a ̣, cái óc gián này thực sự khoái nghı̃ tới chuyê ̣n cha ̣y quá,>
Cassie thốt lên.
<Còn phải nói,> tôi tán thành. Trước đó bo ̣n tôi đã biến thành gián nên
đã có kinh nghiê ̣m, không như lần đầu - phải vất vả lắm tôi mới kiềm chế
đươ ̣c cơn hoảng loa ̣n của nó.
Ngay cả lúc này, những bản năng hốt hoảng của loài gián chı̉ mới đươ ̣c
kiểm soát vừa đủ thôi. "Cha ̣y đi!" bản năng ấy ra lê ̣nh. "Cha ̣y đi!"
Tôi nghe thấy những rung đô ̣ng nă ̣ng nề và sầm sâ ̣p. Có cái gı̀ đó to
đùng di chuyển bên trên đầu hai đứa tôi. Mắt tôi không đủ tinh để nhâ ̣n ra
là ai, nhưng chı̉ mô ̣t chút sau người ấy bắt đầu biến hı̀nh nhỏ la ̣i bằng chúng
tôi.
<Ai đó?> tôi hỏi.
<Tui đây, Marco đây. Sao, bồ không nhâ ̣n ra tui hả?>
Sau đó đến lươ ̣t Ax, ảnh phải hoàn hı̀nh Andalite rồi mới biến hı̀nh
thành gián đươ ̣c. Anh Jake vơ tất cả quần áo của cả bo ̣n nhét vô mô ̣t cái
bao và đem ra tủ gửi đồ của thương xá, xong đâu đó ảnh mới quay la ̣i biến
thành gián. Quần áo ngoài của ảnh đành phải hy sinh vứt trong phòng thử
đồ. Như vâ ̣y ngó cũng kỳ thiê ̣t, song hổng kỳ bằng vứt cả năm bô ̣ đồ mô ̣t
lúc ở trỏng.
<Hay lắm, các cô các câ ̣u gián,> Marco kêu lên, <Mất béng mười lăm
phút rồi, chı̉ còn có mô ̣t giờ bốn mươi lăm phút trong lốt hı̀nh biến thôi đó.
Mà tui hổng muốn bi ̣ ke ̣t trong cái lốt này đâu nha.>
<La ̣y trời cho đươ ̣c như nguyê ̣n. Thôi, tu ̣i mı̀nh đi ra thôi,> anh Jake ra
lê ̣nh.
Cả bo ̣n cha ̣y láo nháo như mô ̣t đa ̣o quân tı́ hon gớm ghiếc phı́a dưới tấm
ngăn phòng này với phòng thử đồ kế bên, căn phòng mà Marco tin là ở
trỏng có cửa dẫn vô vũng Yeerk.
<Bo ̣n mı̀nh có thể nấp dưới cái ghế ngồi kia,> tôi đề xuất.
Bo ̣n tôi vo ̣t lên tường và túm tu ̣m dưới cái mái che là mô ̣t chỗ ngồi nhỏ
hı̀nh tam giác.