Tôi cha ̣y la ̣i với câ ̣u ấy. Thực tı̀nh chẳng biết vı̀ sao, tôi chı̉ biết mı̀nh
đang cha ̣y la ̣i. Tôi muốn sờ vào câ ̣u ấy, để xem thực hay hư.
"A! A! A!" câ ̣u ấy hét lên, nhảy về phı́a sau và đô ̣t nhiên vung hai cánh
tay lên rồi la ̣i ha ̣ xuống.
Tobias đang vỗ cánh, tı̀m cách thoát đi, tı̀m cách bay. Tôi lao tới khiến
câ ̣u ấy hoảng.
"Xin lỗi," Tobias thı̀ thầm, vẻ bối rối kinh khủng. "Xin lỗi."
Tôi quàng tay quanh người Tobias.
"Tobias, chuyê ̣n gı̀ xảy ra vâ ̣y?" tôi hỏi.
"Mı̀nh cũng chẳng biết." câ ̣u ấy đáp. "Mı̀nh đang bay… rồi đô ̣t nhiên
mı̀nh ở chỗ này. Như thế này."
<Thời gian đã dừng la ̣i,> Ax nói. <Dừng la ̣i đối với tất cả, trừ chúng ta.
Tôi có thể cảm nhâ ̣n điều ấy.>
"Có cái gı̀ đó, thiê ̣t là sai quấy," Cassie nói gio ̣ng ảm đa ̣m. "Đây phải
chăng là mánh của Visser Ba?"
<Đây không phải là công nghê ̣ Yeerk, tôi có thể nói với các ba ̣n thế,>
Ax nói. <Cái này vươ ̣t xa khả năng của chúng, cũng vươ ̣t xa khả năng của
người Andalite chúng tôi.>
SAO? MỘT NGƯỜI ANDALITE MÀ CHI ̣U NHÚN MÌNH VẬY
SAO?
"Yaaaa!" Marco la lên.
Tiếng nói ấy vang lên từ khắp mo ̣i nơi cùng mô ̣t lúc, mà la ̣i chẳng từ
đâu hết tro ̣i. Hổng thư ̣c sư ̣ là mô ̣t gio ̣ng nói, cũng hổng phải tiếng nói trong
óc. Chı̉ như mô ̣t ý nghı̃ nổi lên trong đầu, thế thôi. Các từ bùng ra giống
như những trái banh nổ bên trong những suy nghı̃ của ba ̣n.
Tôi cha ̣y lung tung kiếm xem tiếng nói ấy phát ra từ đâu, và sẵn sàng
chiến đấu nếu cần.
ĐỪNG, RACHEL. KHÔNG CÓ GÌ PHẢI SỢ.
"Nó biết cả tên bồ!" Tobias rı́t lên.
Tôi liếc sang Ax. Ảnh cứng cả người la ̣i. Ảnh không bi ̣ đông cứng như
toàn bô ̣ những gı̀ xung quanh bo ̣n tôi, nhưng ảnh sơ ̣ quá. Ảnh run như cầy
sấy.