ANNA KARENINA - Trang 172

Lev Tolstoy

Anna Karenina

Chúa dạy: "Việc báo oán thuộc về ta, chính ta lại ra ân đền bù lại"

Chương 27

Sau đêm khiêu vũ, từ sáng sớm, Anna Arcadievna đánh điện cho chồng báo
tin là ngay hôm đó, nàng sẽ rời Moxcva.
- Không, em phải về, em cần phải về, - nàng nói với chị dâu để phân trần sự
thay đổi ý kiến này, như nhớ ra nhiều việc bận bịu. - Em cần đi ngay hôm
nay.
Xtepan Arcaditr không ăn ở nhà nhưng hẹn đến bẩy giờ sẽ quay về tiễn em
gái.
Kitti cũng không đến: cô gửi thư tới nói mình nhức đầu. Chỉ có Doli và
Anna cùng ăn với bọn trẻ và cô gia sư người Anh. Phải chăng vì tính tình
bất nhất, hay vì chúng cảm thấy Anna không còn như cái hôm mà chúng rất
yêu quý nàng, và vì hiện nay nàng đang mải nghĩ đến chuyện khác? Bọn trẻ
bỗng thôi đùa với cô, chấm dứt những cử chỉ yêu mến vồ vập, và dường
như chẳng bận tâm gì mấy đến việc nàng sắp đi. Cả buổi sáng, Anna bận
chuẩn bị lên đường. Nàng viết mấy lá thư gửi cho bạn bè ở Moxcva, tính
các khoản tiền nong và thu xếp hành lý. Doli cũng cảm thấy nàng đang lo
lắng và xao xuyến bồn chồn, một tâm trạng bà biết rất rõ vì đó từng trải
qua, nó không phải là vô cớ, và trong nhiều trường hợp, chỉ là tấm màn che
phủ sự không bằng lòng mình. Sau bữa ăn, Anna lui vào phòng riêng thay
quần áo và Doli theo vào.
- Hôm nay cô kỳ lạ quá! - Doli nói.
- Em ấy à? Chị thấy thế ư? Em không có gì kỳ lạ đâu, em đang bực mình
đấy. Thỉnh thoảng em lại thế. Lúc nào em cũng muốn khóc.
Thật ngu xuẩn, nhưng rồi sẽ qua đi thôi, - Anna hấp tấp nói và cúi khuôn
mặt đỏ nhừ xuống cái túi nhỏ đi đường, trong đựng mũ đội đêm và khăn tay
phin nõn. Mắt nàng long lanh kỳ lạ, và nàng cố cầm nước mắt. - Trước thì
em không muốn rời Peterburg, bây giờ em lại tiếc phải đi khỏi nơi này.
- Cô đó đến đây làm một việc tốt. - Doli nói, chăm chú nhìn nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.