ANNABELLE NGƯỜI PHỤ NỮ TUYỆT VỜI - Trang 112

Chương 11

Annabelle không ngờ Josiah nói với nàng những lời kỳ lạ như thế. Lời của
chàng có sức công phá như một quả bom, như khi đọc tin về chiếc Titanic
được đăng trên trang đầu của báo chí vào buổi sáng hôm ấy. Mới đầu,
chàng không biết nói sao. Nàng đưa tay nắm tay chàng.

- Có chuyện gì không ổn phải không? - Nàng hỏi. Nàng không nghĩ ra được
chuyện gì đã làm cho chàng có vẻ thất vọng đến thế. Trông chàng thật đau
đớn. Chàng thở mạnh và nói.

- Annabelle, anh không biết nói sao với em, - chàng bóp mạnh tay nàng.
Chàng biết nàng còn quá thơ ngây và chuyện này sẽ quá bi đát không làm
sao chịu nổi. Chàng đã muốn nói với nàng cách đây sáu tháng, nhưng chàng
nghĩ tốt nhất nên đợi đến sau những ngày nghỉ lễ, rồi tiếp theo là mẹ nàng
ngã bệnh. Sau khi Consuelo qua đời, chàng không thể nói cho nàng nghe
được. Cái chết của Consuelo đã làm cho Annabelle suy sụp, nên chàng thấy
không nên trút lên đầu nàng một vố quá đau đớn nữa. Bây giờ đã được sáu
tháng kể từ ngày Consuelo mất và việc bán ngôi nhà cũng là một cú sốc đối
với nàng. Nhưng chàng không thể đợi lâu hơn nữa. Nàng phải biết. Chàng
không thể sống trong sự day dứt thêm nữa, sống như thế này sẽ làm chàng
nổi điên.

- Em không hiểu có chuyện gì sai lầm không, - nàng nói, nước mắt chảy ra
khi nào nàng không biết. - Em có chuyện gì làm cho anh buồn khổ phải
không? - Chàng lắc đầu quầy quậy.

- Không có đâu. Em không có gì sai trái hết, mà rất tuyệt với anh. Em là
người vợ hoàn hảo, tận tụy. Em không làm gì sai trái hết, mà chính anh... sai
trái ngay từ đầu. Anh cứ nghĩ anh sẽ là người chồng tốt, anh sẽ đem đến cho
em cuộc sống hạnh phúc. Anh muốn... - chàng định nói nhiều, nhưng nàng
vội cắt ngang lời chàng, hy vọng khơi nguồn chuyện khác, nhưng câu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.