ANNABELLE NGƯỜI PHỤ NỮ TUYỆT VỜI - Trang 214

Chương 22

Mùa hè năm đó, ở Paris có dịch cúm lan tràn một vài nơi, có người cho
rằng vì trời nóng và Annabelle có nhiều khách hàng nằm ở bệnh viện. Nàng
đi thăm họ mỗi ngày hai lần, nhưng nàng hy vọng sẽ đi khỏi đây với
Consuelo và Brigitte vào tháng tám. Nàng không biết nên đi Dordogne,
Brittany hay miền nam nước Pháp. Nhưng hóa ra nàng không đi đâu ở các
nơi ấy. Nàng có quá nhiều bệnh nhân cần chăm sóc. Họ đi Deauwille, ở bờ
biển Normandie chỉ trong vài hôm khi các bệnh nhân đã bình phục.

Sau khi họ về, hai bệnh nhân nữa phải vào bệnh viện vì bệnh sưng phổi.
Một buổi chiều nàng rời bệnh viện muộn, suy nghĩ liên miên về bệnh nhân
nàng vừa đến thăm là một bà già không được khỏe lắm. Annabelle đang
nghĩ tìm vài biện pháp mới để chữa bệnh cho bà ta thì bỗng va phải người
nào đó đang đi lên tầng cấp trong khi nàng đi xuống. Họ va vào nhau rất
mạnh đễn nỗi nàng như muốn ngã. May thay người đàn ông va vào nàng đã
nhanh tay níu nàng lại được, nếu không nàng đã ngã xuống thềm.

- Ôi, xin lỗi, - nàng thốt lên. - Tôi đi mà không nhìn.

- Tôi cũng không. - Anh ta mỉm cười xin lỗi. - Cô đến thăm bạn phải
không? - Anh ta hỏi. Nghe câu hỏi sai, nàng cười.

- Không, tôi là bác sĩ. - ít ra anh ta không hỏi có phải nàng là y tá không?

- Thật là sung sướng biết bao! - Anh ta đáp và cười với nàng. - Tôi cũng là
bác sĩ. Tại sao tôi không được may mắn gặp cô nhỉ? - Anh ta rất có duyên,
nàng không quen gặp đàn ông như thế này. Nhiều năm nay, nàng ẩn mình
sau vai trò người bác sĩ, bà góa phụ, hay mẹ của Consuelo. Người đàn ông
không tán tỉnh nàng, nhưng anh ta có vẻ tinh nghịch, vui vẻ và hết sức đẹp
trai. Không quan tâm đến việc giới thiệu kiểu cách, anh ta hỏi ngay: - Cô
chuyên môn về gì? - Anh ta cho biết tên anh là Antoine de St. Gris và hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.