ÁO CƯỚI - Trang 158

xuất giá từ bệnh viện không tốt lành cho lắm. Doãn Hạ Mạt cảm thấy hai từ
“tốt lành” được nói ra từ miệng Tiểu Trừng thật là thú vị. Tiểu Trừng lại
không để ý chị mình lấy đó làm trò đùa, cậu năn nỉ các bác sĩ cho cậu về
nhà hai ngày.

Thế là trước ngày cử hành hôn lễ một ngày, Doãn Hạ Mạt và Tiểu

Trừng đã trở về nhà. Trân Ân tiễn họ đến tận chân cầu thang, miệng liên tục
la to là đã hẹn đi chăm sóc sắc đẹp, nhất định phải thật xinh đẹp để xuất
hiện trong hôn lễ của Hạ Mạt, rồi lái xe chạy mất.

Lúc mở cửa, cô nghĩ rằng ngôi nhà đã lâu không có người ở, nhất định

bụi bặm sẽ bay khắp nơi, nhưng ngược lại rất ngăn nắp sạch sẽ, nền nhà
sạch bóng đến nỗi có thể soi gương, khăn trải sofa cũng được giặt sạch sẽ,
trên chiếc bàn trong phòng còn được đặt một bình hoa thuỷ tinh cắm đầy
những bông hoa bách hợp nở rộ.

Con mèo đen kêu “meo, meo” tràn đầy sức sống từ ban công nhảy

vào, Doãn Trừng mừng rỡ ôm nó vào lòng vừa hôn vừa vuốt.

Là Âu Thần …

Âu Thần đã mua lại ngôi nhà của hai chi em cô từ lâu, Doãn Hạ Mạt

quan sát ngôi nhà đã được sửa chữa như mới. Chìa khoá ngôi nhà cô đã
giao cho Âu Thần một chiếc, cô đã nhờ Âu Thần giúp cô tạm thời chăm sóc
cho con mèo. Âu Thần là người đàn ông cẩn thận tỉ mỉ như vậy sao? Anh
ấy sau sáu năm đã thay đổi, hay là cô của sáu năm trước đã không phát hiện
ra.

Lúc trời sắp tối, Doãn Trừng mặc tạp dề chuẩn bị làm cơm, nói là đã

lâu không làm cơm cho cô ăn, hai tay có chút ngứa ngáy. Doãn Hạ Mạt liền
kéo cậu ra khỏi bếp, nhưng cậu lại cười rồi chen vào, cuối cùng đành phải
mỗi người tự làm hai món, những món cô làm là những món mà Tiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.