ÁO CƯỚI - Trang 214

Trân Ân sợ hãi đến nỗi không thốt lên lời, tại nơi đông người như vậy,

không nói lý do gì, Thẩm Tường lại dám ngang nhiên ra tay đánh người!

“Chị…”

Doãn Trừng vừa sợ vừa tức, nhất thời không chịu nổi lập tức từ xe lăn

đứng lên, lo lắng xem chị có bị thương không.

Âu Thần tức giận, vươn người ra che chở cho Hạ Mạt, song nhìn thấy

Hạ Mạt trong chốc lát từ trắng bệch chuyển sang đỏ gay, vết bạt tai sưng
tấy trên má Hạ Mạt. Âu Thần bỗng nhiên muốn giết người.

“Doãn Hạ Mạt, cô đắc ý lắm phải không?”

Thẩm Tường nghiêm giọng giận dữ quát, toàn thân cô tràn đầy ngọn

lửa phẫn nộ, âm thanh làm cho dãy hành lang rung chuyển ầm ầm. Doãn
Hạ Mạt đứng đờ người, như đang nằm mơ vậy, cô bỗng nhiên không biết
rốt cuộc đã xày ra chuyện gì, chỉ cảm thấy trên má đau nóng rát, và trong
mắt Thẩm Tường, nỗi căm hận tận xương tủy như con dao găm khiến cô
đứng yên một chỗ.

“Vì danh lợi mà bất chấp tất cả, dùng hết mọi thủ đoạn để trèo lên!

Chúc mừng cô, Doãn Hạ Mạt, cô cuối cùng cũng được gả vào một gia đình
danh giá! Nhưng cô không mơ thấy ác mộng sao?! Cô không sợ quả báo
sao?! Cô không sợ… không sợ người cô hại sẽ biến thành ác quỷ bắt cô
xuống địa ngục sao?!”

“Cô nói cái gì…”

Trong đầu Doãn Hạ Mạt cứ ầm ầm loạn xạ, lý trí mách bảo cô không

nên nghe những lời nói phẫn nộ không đầu không đuôi của Thẩm Tường,
nhưng trong lòng cô trỗi lên một nỗi bất an mạnh mẽ kỳ lạ, nỗi bất an đó
như nanh vuốt ác quỷ, từ cơn ác mộng đêm qua cứ bám theo quấy rối cô,
làm cô không cách nào thở được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.