ÁO CƯỚI - Trang 245

Trong tiếng gọi khan đặc hòa lẫn cả sợ hãi, Âu Thần đứng chôn chân

trước giường bệnh, không dám tin rằng trước giường bệnh, không dám tin
rằng trước khi anh bước vào phòng tiền phẫu thì cô vẫn hoàn toàn bình
thường, vậy mà chỉ trong thoáng chốc đã gục ngã!

Trên chiếc giường bệnh trắng toát.

Đôi mắt Doãn Hạ Mạt nhắm nghiền, sắc mặt đỏ bừng thất thường, cô

như đang chìm sâu trong ác mộng, thỉnh thoảng mê sảng giãy giụa. Người
cô không ngừng run bần bật, cứ như đứa trẻ đang run trong nỗi sợ hãi tột
cùng.

“…”

Đầu Doãn Hạ Mạt lật qua lật lại trằn trọc mãi không yên trên chiếc

gối, vẻ mặt cô trông rất đau khổ, hình như cơn ác mộng ấy đáng sợ đến
không gì sánh nổi, cô muốn tỉnh dậy, gắng sức để tỉnh lại…

“Hạ Mạt…”

Nắm lấy bàn tay nóng ran của cô, cái nóng hừng hực như than ở lòng

bàn tay bỗng dưng khiến Âu Thần kinh hãi, nỗi đau khổ siết chặt trái tim
làm anh nghẹt thở.

“Cậu đã làm gì cô ấy?!”

Bất thình lình quay đầu lại, Âu Thần căm giận trừng mắt nhìn về phía

Doãn Trừng bị bỏ quên đang yếu ớt xanh xao nơi góc phòng. Anh biết
rằng, chỉ có Doãn Trừng mới có thể làm cô ấy tổn thương sâu sắc như vậy,
bởi vì chỉ có Doãn Trừng mới là người cô ấy quan tâm nhất.

Còn anh…

Chẳng là gì cả…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.