ÁO CƯỚI - Trang 255

Lâu thật lâu sau.

Doãn Trừng gắng sức đứng lên, cậu chăm chú nhìn Lạc Hi đang hôn

mê lần cuối rồi xoay người đi ra hướng cửa phòng bệnh.

Ngoài cửa.

Khiết Ni đứng ngây người đờ đẫn nhìn Doãn Trừng đang từ từ bước

ngang qua mặt mình. Khiết Ni há hốc miệng muốn hỏi cho rõ ngọn ngành
tất cả mọi chuyện là như thế nào, nhưng sắc mặt đau khổ trắng bệch của
Doãn Trừng khiến cô không còn dám bước tới cất tiếng hỏi.

Thẩm Tường cứng đờ người đứng trước đầu giường Lạc Hi đang nằm.

Nhất thời cô không tài nào lý giải được những gì vừa nghe thấy,

những lời ấy nghe thật khó tin, làm đảo lộn tất thẩy những nhận biệt của cô.

Còn Lạc Hi thì sao?...

Liệu anh có nghe thấy không?...

Đêm đã khuya.

Âu Thần vẫn kề bên giường Doãn Hạ Mạt, đã mấy ngày đêm liền anh

không nghỉ một chút nào, râu ria mọc tua tủa. Từ chối sự giúp đỡ của y tá,
anh tự tay đắp khăn ướt lên trán cô, cô giãy giụa trong hôn mê, kêu la gì đó
một cách hoảng loạn, anh luống cuống ấn giữ chiếc khăn ướt, không cho nó
tuột khỏi trán cô.

Thân nhiệt cô vẫn rất cao.

Như một trận cháy khủng khiếp không cách nào dập tắt được.

“Hạ Mạt…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.